CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2025

“Ta chắc rằng, tình thế bây giờ, các ngươi hẳn cũng biết…” bữa cơm bắt

đầu chưa được bao lâu, Nguyên Liệt bệ hạ mở miệng nói.

“Đương nhiên rồi, nhưng con nghĩ ngài nên nghĩ thoáng ra một chút”

Nguyên Tích vừa nói vừa gắp món La Tiểu Lâu thích nhất đưa tới trong bát
hắn, ngẫu nhiên còn không tự chủ được mà gắp thêm một ít cá, tôm mình
thích đưa tất vào bát La Tiểu Lâu.

Nguyên Liệt nhìn chằm chằm động tác của tiểu nhi tử, chỉ tiếc rèn sắt

không thành thép mà dời tầm mắt đi chỗ khác, quả nhiên đứa cả là tốt nhất,
vô luận là diện mạo hay tính cách.

“Tình huống này cũng là trong dự kiến, ta cũng không có cái gì luẩn

quẩn cả, về phần Nguyệt Thượng … nhân các hữu chí … nếu đó là ý kiến
của hắn, thôi thì cứ để cho hắn tự mình đi đi” Nguyên Liệt thản nhiên mà
nói, sắc mặt rõ ràng có hàn ý.

nhân các hữu chí: nhiều người, mỗi người có một chí hướng khác nhau.

Là người mình coi như nhi tử nuôi nấng mười mấy năm, nói không có

một chút tình cảm nào thì là giả, thế nhưng nói đi nói lại, thì cũng chẳng thể
bằng thân nhi tử của chính mình. Nguyên Liệt ông thích Nguyệt Thượng
chủ yếu là bởi cha mẹ của Nguyệt Thượng mất tích cùng lúc với Nguyên
Triệt, nhìn đến Nguyệt Thượng lại nhớ đến con của chính mình, cho nên
mới dồn tình cảm nhiều như vậy.

Huống hồ, ông cũng là quân vương của đế quốc này, trừ bỏ chí thân,

những tình cảm khác không thể để nặng hơn đế quốc được.

“Vậy tình hình thị sát biên giới của cha thế nào?” Nguyên Tích hỏi.

Nguyên Liệt im lặng hai giây mới lên tiếng “Ta đã ra lệnh cho dân chúng

một vài cái tinh cầu gần đó rút đi”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.