CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 240

cuối cùng có mang theo chút oán giận, ý muốn sở hữu và không chế của dã
thú đối với mọi việc – cho dù là nô lệ – quả nhiên thật đáng sợ.

Nguyên Tích đứng lên, liếc nhìn quyển vở trên bàn, lạnh lùng ra khỏi thư

phòng. Y tự nói với mình: y mới không thèm để ý đến quá khứ của tên nô
lệ hoàn toàn không biết ơn và biết quý trọng này!

La Tiểu Lâu xoay người đứng lên khỏi sô pha, ngơ ngác đứng trong chốc

lát, đặt quyển vở vào trong góc tận cùng của giá sách, sau đó rời khỏi thư
phòng. Bởi vì Nguyên Tích vô cớ nổi điên, hiện tại toàn thân cậu đều là mồ
hôi lạnh, phải tắm rửa một cái.

Cậu vốn nghĩ đã tìm được cách thức tốt nhất để ở chung với Nguyên

Tích, trên cơ bản, chỉ cần phục tùng tất cả mệnh lệnh của tên kia thì sẽ
không có chuyện gì.Hiện tại xem ra cậu còn phải làm thêm một việc, tuyệt
đối trung thành? Có lẽ về sau cậu thích ai, hoặc là muốn kết hôn, vân vân,
đều phải báo cáo với người này, sau đó chờ y quyết định.

La Tiểu Lâu rơi lệ đầy mặt, trời ạ[3] vượt qua bốn ngàn năm rồi còn gì,

cậu không muốn bị ép duyên!

——————————–

[1], [3]: hai chỗ này, nguyên bản là khanh đa

坑爹

[2]: trong bản gốc cũng là hai dấu sao như vậy đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.