CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 264

Về phần làm nũng và khóc năn nỉ y, kỳ thật là khi La Tiểu Lâu bị y kéo

lên sô pha, quả thật có phản kháng, cậu muốn quay về giường ngủ. Người
ta khi say thì lá gan có khi sẽ lớn hơn bình thường một chút, con thỏ bị
chọc tức cũng sẽ cắn người, nhưng đương nhiên là những giãy dụa của La
Tiểu Lâu cuối cùng cũng bị Nguyên Tích dễ dàng trấn áp – Nguyên Tích vô
cùng đắc ý hồi tưởng.

Chính là, sao y lại phải đem sự thật nói cho La Tiểu Lâu? Vạn nhất cậu

ta biết mình đối với cậu ta tốt như vậy, mỗi ngày làm nũng với mình – sắc
mặt của Nguyên Tích lại đỏ lên một cách đáng nghi.

Nguyên Tích thay đổi tư thế, vuốt cằm tiếp tục hồi tưởng, có vẻ cảm giác

tối hôm qua cũng không tệ lắm, ánh mắt suy nghĩ sâu xa của Nguyên Tích
dừng lại trên những chiếc thùng trong phòng…

Khi La Tiểu Lâu bưng điểm tâm lên bàn, Nguyên Tích ho khan một

tiếng, ngồi ngay ngắn lại, hất cằm tuyên bố: “Những linh kiện này để trong
phòng của cậu.”

La Tiểu Lâu đang uống canh rau thiếu chút nữa là bị sặc, “Cái gì?

Giường trong khách phòng đã chiếm rất nhiều chỗ, làm sao có thể chứa
thêm mấy thứ này? Tôi tính đặt trong thư phòng…”

“Dọn cái giường trong phòng cậu đi, mấy thứ này chắc sẽ để vừa, a, cứ

đem phòng ngủ của cậu đổi thành phòng thí nghiệm cơ giáp đi.” Nguyên
Tích nói.

La Tiểu Lâu kinh ngạc kêu lên: “Như vậy sao được, tôi nghỉ ngơi ở

đâu?”

“Trước mắt cậu có thể ở trong phòng tôi, dù sao giường cũng đủ lớn. Tuy

rằng cậu có rất nhiều khuyết điểm, nhưng là một chủ nhân rộng lượng, tôi
có thể khoan dung nhẫn nại một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.