CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 265

La Tiểu Lâu không cam lòng tiếp tục nói: “Nhưng tôi có thể để mấy thứ

này trong thư phòng, tôi vốn tính như vậy.”

“Không được, tôi muốn dùng thư phòng. Cậu ở trong chủ phòng dù gì

cũng tiện cho việc giúp tôi chuẩn bị quần áo, dọn dẹp, massage…Nếu về
sau cậu trở thành cơ giáp chế tạo sư thì nên có phòng thí nghiệm của riêng
mình. Tốt lắm, cứ quyết định như thế đi.” Nguyên Tích giải quyết dứt
khoát, đưa cái bát rỗng cho La Tiểu Lâu, ý bảo cậu bới cơm.

Anh còn có thể vô sỉ hơn nữa sao? Anh dùng thư phòng từ khi nào vậy?!

Từ từ, có một gian phòng thí nghiệm của chính mình? Chuyện này quả thật
là làm cho người ta động tâm.

La Tiểu Lâu trừng mắt nhìn Nguyên Tích vài giây, cuối cùng thỏa hiệp,

dù sao cũng không thể tệ hơn được nữa, cho dù không ở chủ phòng, thì
mấy việc này cũng đều do cậu làm. Nếu nghĩ theo hướng tốt thì điều kiện
trong chủ phòng tốt hơn trong khách phòng không ít.

Đạt được mục đích, Nguyên Tích cảm thấy mĩ mãn, quyết định ngon

ngọt với nô lệ của mình một chút, “Trưa cuối tuần, chúng ta phải tiến hành
các loại huấn luyện mô phỏng, nếu cậu tan học trước có thể đến tìm tôi,
dùng thẻ của tôi vào luyện tập chung.”

Mắt La Tiểu Lâu sáng ngời, tuy là huấn luyện mô phỏng, như đó chính là

huấn luyện dành cho chiến sĩ cơ giáp chính quy, “Được, tôi nhất định sẽ
đến.”

————————————–

[1] Đồng thủ đồng cước: tức là chân trái và tay trái hoặc chân phải và tay

phải di chuyền cùng một lúc, trong khi người bình thường thì di chuyển
chân trái và tay phải hoặc là tay phải và chân trái. Ý của thành ngữ này là
chỉ người đang trong trạng thái bối rối, cuống quýt…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.