CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2690

Dưới con mắt tràn ngập sát ý của La Thành Vận, Cư Nguyên rốt cục

không chịu nổi, đứng lên, nhìn thoáng qua La Tiểu Lâu đang ngủ ở một
bên, khó chịu nói “Ta hướng ngài xin lỗi vì hành vi của mình, cũng có
thành ý muốn cùng ngài hợp tác, xin ngài lo lắng suy nghĩ.” Nói xong thì đi
thẳng ra ngoài.

Cửa phòng đóng lại, La Thành Vận nheo mắt, đi về phía La Tiểu Lâu, lại

sờ soạng mặt hắn một phen.

La Tiểu Lâu đang ngủ say bỗng nhiên run lên, mở mạnh mắt ra, trong

mắt tràn đầy khiếp sợ. Vừa rồi La Thành Vận cũng không phải là làm cho
hắn ngất đi, mà là cưỡng ép hắn giả ngủ. Từ lúc Cư Nguyên bước vào, tuy
hắn không nhìn, không nói, không cử động được nhưng đầu óc vẫn thực sự
thanh tỉnh.

Đối thoại của hai người bọn họ cũng bị La Tiểu Lâu nghe hết. Tuy hắn

không thực sự hiểu lắm nhưng hắn cũng đã nghe được chân tướng của
nhiều việc mình không nên nghe.

ĐỒng thời hắn cũng lo lắng vô cùng. Vì sao La Thành Vận không sợ hắn

nghe được? Tuy rằng hắn thực sự cảm thấy may mắn vì không bị giao cho
quái dung sở, nhưng mà, nghe đoạn đối thoại ban nãy, La Thành Vận tuy
không muốn giao hắn cho quái dung sở, nhưng cũng chẳng hề có ý định
giao hắn cho Nguyên Tích… chẳng lẽ ông ta định giết người diệt khẩu?
Hay là ông ta chắc chắn có thể vây khốn hắn, làm cho hắn không thể chạy
thoát đc?

La Thành Vận ấn một cái nút trên ghế, sau đó nói với La Tiểu Lâu “Ta

chắc ngươi cũng tự hiểu được, ở đây, ngươi không có cơ may đào tẩu. Nếu
ngươi không muốn bị trói, thì thành thật mà đi theo ta”

La Tiểu Lâu do dự hai giây, vẫn gật đầu, trong lòng thì luôn lo lắng mà

kêu gọi 125. Chỉ cần không bị trói, thì hắn mới có cơ may đào tẩu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.