CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 2724

sao?” quàng quạc mà chỉ trích, to rồi nhỏ dần, bởi lẽ hắn bị ngây dại khi
nhìn thấy một đội ngũ đứng ngoài cửa phòng mình.

Người bị ngây ngẩn đương nhiên không chỉ có Nguyên Tích, còn có cả

Nguyên Triệt cùng lão quản gia tổng quản, về phần người đứng gần cửa
nhất – Phượng Già Lăng, nội tâm thế nào thì không biết, nhưng khuôn mặt
cũng chỉ thấy biển hiện ra sự bình tĩnh cùng đầy thâm ý mà nhìn đứa con
mình.

Nguyên Tích không mặc y phục, toàn thân còn đang không ngừng tích

bọt nước, bên hông chỉ được quay một cái khăn mặt – hiển nhiên là mới từ
trong phòng tắm đi ra. Cái này còn bình thường chán … cái không bình
thường là, trên cánh tay hắn, trên ngực, thậm chí trên đùi, tất cả đều giăng
đầu những vết cào lằn lên hồng sắc, số lượng nhiều tới mức lệnh kẻ khác
phải sợ hãi than. Mà Nguyên Tích tuy rằng đã mượn cửa che bớt, chỉ lộ ra
nửa người trên, nhưng Nguyên Triệt vẫn tinh mắt nhận ra, cặp dưới lách
thằng em mình là một cục bông trắng trắng tròn tròn ướt nhẹp đang giãy
giụa.

Nguyên Tích cứng người, ngữ khí thoáng có vẻ băng hàn mà hỏi “Mẫu

thân, người cùng ca ca lại đây có chuyện gì sao?”

Phượng Già Lăng mỉm cười nhìn tiểu nhi tử của mình mà nói “Không có

gì, chỉ là tới nhắc nhở ngươi, có một số việc, ngươi nên mau chóng cho
chúng ta một cái công đạo. Còn nữa, chúng ta cũng biết vóc người ngươi
tốt, nhưng vẫn cần phải chú ý hình tượng”

Sắc mặt Nguyên Tích đổi đổi, cuối cùng gật đầu “Con sẽ thế, mẫu thân”

Nguyên Triệt lúc ly khai cùng Phượng Già Lăng, ngoái đầu lại mà nói “

Nguyên Tích này, tuy rằng ‘tình thú’ rất quan trọng, nhưng mà vẫn cần chú
ý đúng mực”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.