CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 276

Nguyên Tích trừng mắt nhìn con người nhỏ bé yếu ớt trước mặt mình,

thấy La Tiểu Lâu vẫn tiếp tục nấu cơm như không có gì khác thường,
gương mặt ửng đỏ mới trở lại vẻ ngạo mạn quen thuộc.

Cảm giác thật không tồi…mùi canh đã bắt đầu tỏa ra từ chiếc nồi đa

năng, Nguyên Tích nhớ đên cảnh mẫu thân hằng năm chỉ có đến sinh nhật
phụ thân mới xuống bếp làm canh, nghĩ đến La Tiểu Lâu cư nhiên mỗi
ngày đều nấu cơm cho mình, trong lòng nhất thời nảy lên cảm giác hạnh
phúc.

Nguyên Tích cúi đầu nhìn La Tiểu Lâu một cái, chậm rãi tựa đầu trên vai

La Tiểu Lâu, cọ cọ, a, thật tốt, dù sao La Tiểu Lâu cũng là của một mình y,
y muốn làm gì cũng được.

“Tôi nói, rốt cuộc thì anh muốn làm gì?” La Tiểu Lâu nhịn không được

dùng tiếng nói đánh vỡ suy nghĩ viễn vông trong đầu của thiên tài gen cấp
S.

Nguyên Tích ngạc nhiên, muốn làm gì? Tiếp tục gác đầu trên vai La Tiểu

Lâu, trầm mặc nhìn chằm chằm thức ăn trên thớt trong chốc lát, cuối cùng
Nguyên Tích cũng tìm được một lý do: “Ba tháng nữa là sinh nhật của tôi –
là một nô lệ có giáo dưỡng, nhớ chuẩn bị lễ vật cho tôi.”

Đại ca, ngài có thể nhắc lại sinh nhật của ngài là ngày nào không, La

Tiểu Lâu giả vờ như không nghe thấy cách xưng hô của Nguyên Tích đối
với cậu và định ngữ đứng trước danh từ xưng hô đó, chỉ dám yên lặng
mắng chửi trong lòng.

Bất quá, nói đi nói lại, nếu Nguyên Tích yêu cầu, La Tiểu Lâu cũng sẽ

chuẩn bị một phần lễ vật. Tốt nhất là thứ gì đó không đắt nhưng vẫn có thể
khiến y để mắt đến, hiện tại nguồn tài nguyên trong tiểu kim khố rất eo hẹp,
lại không thể dùng tiền của Nguyên Tích để mua lễ vật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.