CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 300

Nghiêm đại sư liếc năng lượng hạp một cái, trừng mắt nhìn La Tiểu Lâu

trong chốc lát, sau đó quay đầu thờ ơ nói: “Không cần, tôi chỉ hy vọng cậu
lần sau đừng phạm sai lầm ngu xuẩn như vậy nữa.” Trong phòng có những
hộp năng lượng còn nguyên vẹn, nhưng cũng có những hộp năng lượng đã
bị tiêu thụ hết, vì vậy nếu La Tiểu Lâu không nói, căn bản sẽ không ai nhận
ra là cậu đã dùng mất một hộp năng lượng.

Nhìn La Tiểu Lâu trước mặt, lại nghĩ đến Dương Kha, trong ánh mắt của

Nghiêm đại sư giảm đi vài phần nghiêm khắc.

Lần đầu tiên La Tiểu Lâu có cảm giác hận không thể hôn lão nhân một

cái, Nghiêm đại sư, ngài thật sự là lão nhân đáng yêu nhất!

“Thành thật cảm ơn!” La Tiểu Lâu ôm hộp cúi đầu, ông ấy cư nhiên lại

giúp cậu bảo vệ tiểu kim khố đã sắp khô cạn của mình.

Nghiêm đại sư giật giật lỗ tai, lập tức khí thế hùng hồn quát: “Cậu lăn ra

đây làm việc nhanh lên cho tôi, chẳng lẽ cậu muốn một lão nhân phải mỗi
ngày chờ đợi cậu hay sao?!”

Trong ánh mắt đồng tình lại mang theo ý cười của nhóm trợ lý, La Tiểu

Lâu ôm đầu đứng ở nơi Nghiêm lão nhân chỉ định, bắt đầu dung hợp chế
tạo linh kiện.

Trên đường tan tầm về nhà, La Tiểu Lâu hỏi: “Hắc, ngươi đang mở chứ?

Ngươi tính khi nào thì đưa cho ta bản thiết kế hộp năng lượng?”

Thanh âm rầu rĩ mất hứng của 125 truyền đến: “Cậu không nên mỗi lần

đều hỏi ngươi đang mở chứ, làm tôi có cảm giác như mình là cái máy sắp
chết vậy.”

“Vậy ta đây phải hỏi như thế nào?” La Tiểu Lâu rất biết tiếp thu hỏi.

“Ít nhất cũng phải hỏi ngươi ở đâu.” 125 kiên trì nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.