CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 302

Tuy không lộ ra ý cười, nhưng ánh mắt hung hăng của Nguyên Tích rõ

ràng trở nên nhu hòa hơn. Nếu chính là thẹn thùng – đang nghĩ ngợi, một
bàn tay của La Tiểu Lâu lại vô thức nắm lấy cánh tay của y, Nguyên Tích
lập tức nương theo lực đạo của La Tiểu Lâu nhẹ nhàng đặt tay lên vai La
Tiểu Lâu, tiện tay kéo chăn lại đàng hoàng cho cậu.

Sau đó Nguyên Tích tiếp tục thầm nghĩ: tuy rằng phải bảo trì uy nghiêm

của chủ nhân, nhưng dù sao y vẫn là một chủ nhân rộng lượng, vẫn có thể
cho phép nô lệ trộm thích y.

Sáng hôm sau, La Tiểu Lâu không hề bất ngờ khi thấy mình đang ôm

chăn cuộn vào lòng Nguyên Tích, Nguyên Tích ôm lấy cả cậu và chăn, mặt
còn chôn trong tóc cậu….

Có cần phải sáng nào cũng bất lực như thế này không chứ?

La Tiểu Lâu im lặng nhìn cơ ngực rắn chắc trơn nhẵn trước mặt, sau đó

thấp giọng hỏi: “125, ngươi có ở đó không, tối hôm qua ta lại nhào về phía
này?”

Trầm mặc, não bộ nhân tạo vẫn trầm mặc, thông minh mà giữ trầm mặc.

La Tiểu Lâu nổi giận, thứ này rõ ràng có thể bảo trì trạng thái hoạt động

đến những một tháng.

La Tiểu Lâu vừa động tay định chụp lấy ngọc thạch trước ngực, cánh tay

đang ôm lấy La Tiểu Lâu bỗng chặt lại một chút, sau đó đầu bị cọ hai cái,
Nguyên Tích mơ mơ hồ hồ nói: “Về sau tôi có nên gọi cậu là tiểu đồng hồ
báo thức buổi sáng hay không?”

“Tôi quen rồi.” La Tiểu Lâu cố gắng ngẩng cao đầu, vờ như không hề để

ý đến tình huống hiện tại của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.