CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 332

chuẩn ta muốn sao. Lại nói, răn dạy thì đã sao? Không phải đám trợ thủ kia
của ta vẫn thích ứng tốt đó ư? Nếu ta ăn nói ôn hòa nhỏ nhẹ – Nghiêm đại
sư rùng mình một cái – chẳng lẽ bọn họ còn có thể nhanh như vậy chuẩn bị
tốt những thứ ta yêu cầu?

Từ từ, người này không phải cũng để mắt đến học trò của ta đó chứ?

“Cậu ta chính là người ta nhìn trúng, lão bất tử nhà ngươi cũng đừng

nghĩ đến việc lấy người.” Nghiêm đại sư lập tức ngạo mạn cảnh cáo, tuy
rằng Nghiêm đại sư chưa bao giờ nói qua – đương nhiên cũng có thể là ông
đã quên nói – La Tiểu Lâu là học trò của ông, nhưng chỉ cần trong lòng ông
nghĩ như vậy, cậu đương nhiên phải là học trò của ông rồi.

Cái gì? Phản đối? Đương nhiên có thể nhưng ông sẽ không chấp nhận, ai

còn dám nhắc đến chuyện đó với Nghiêm lão nhân!

Ngô, về phần La Tiểu Lâu, nhìn tính cách nhát gan nghe lời của cậu, có

lẽ cậu cũng không dám có ý kiến gì. Lại nói, từ trước đến nay chỉ thấy
người khác cầu mong được làm học trò của ta, chứ chưa bao giờ thấy ai
không muốn cả. Ngô – lỡ như La Tiểu Lâu thật sự không muốn, vậy thì ta
sẽ đối xử với La Tiểu Lâu khách khí một chút, nhưng hiển nhiên với tính
cách của ta thì chuyện đó sẽ kéo dài chẳng quá vài ngày….

Trong khi Nghiêm đại sư đang rối rắm, La Tiểu Lâu đang ngồi trên xe

bus trên không để về nhà. Giữa đường, La Tiểu Lâu gọi cho Athes, hẹn thời
gian địa điểm ngày mai gặp nhau. Cậu không muốn về nhà ở trước mặt
Nguyên Tích gọi điện, dù sao quà sinh nhật là chuẩn bị cho Nguyên Tích,
nếu để y biết được, thì một chút bất ngờ cũng không có.

Hơn nữa, hai hôm nay không biết Nguyên Tích giở chứng gì, cả ngày cứ

bày ra bộ mặt đen thui, nhưng nếu nói là đang tức giận cậu thì lại không
phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.