CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 418

Hai phút sau, nhân viên chuyên trông chừng cơm chiều kiêu ngạo mà đi

đến.

Nguyên Tích đi qua đi lại trong nhà bếp nhiều hơn thường lệ hai vòng,

sau đó áp vào lưng La Tiểu Lâu, gần gũi nhìn cậu chuẩn bị bữa tối. Nhưng
mà con mèo to xác này hôm nay rõ ràng là phiền phức hơn bình thường, y
vừa ôm La Tiểu Lâu vừa nhích tới nhích lui, La Tiểu Lâu cũng phải vừa
chuẩn bị thức ăn, vừa phối hợp với y.

“Uhm…” Nguyên Tích bỗng nhiên lên tiếng, nhưng lại lập tức im lặng.

“Sao vậy?” La Tiểu Lâu nghi hoặc hỏi, chẳng lẽ hôm nay có việc gì xảy

ra với người này sao?

“Hôm qua, tôi trở về….có nói gì không?” Nguyên Tích vẫn dùng giọng

điệu ngạo mạn thường ngày để hỏi, nhưng La Tiểu Lâu vẫn có thể cảm
nhận được, hô hấp của y trở nên có chút dồn dập, thân thể cũng cứng lại.

La Tiểu Lâu sửng sốt một chút, nhớ lại những thứ hỗn loạn đã xảy ra

hôm qua, đương nhiên ấn tượng sâu nhất vẫn là câu nói kia của Nguyên
Tích, cậu híp mắt lại, cố ý giấu đi ý cười trong thanh âm, nói: “Đương
nhiên không có nói gì, nhưng… anh có biết rằng, sau khi anh uống say thì
rất khó hầu hạ hay không?”

Nguyên Tích hừ một tiếng, thân thể rõ ràng trầm tĩnh lại, bàn tay đang

ôm lấy thắt lưng của La Tiểu Lâu chặt lại, nói một cách đương nhiên: “Kia
chính là chuyện mà cậu phải làm.”, nghĩ nghĩ, lại xác nhận hỏi một lần:
“Chuyện trong gia đình của tôi, tôi cũng chưa nói?”

“Không có….A, tôi nhớ ra rồi, anh nói chỉ ở với một mình tôi, sẽ đối xử

tốt với tôi.” La Tiểu Lâu cuối cùng vẫn nhịn không được nói ra, tuy rằng
mang theo ý cười, nhưng mặt cũng có chút đỏ lên….trời ơi, bộ cậu cũng
điên rồi sao, đỏ mặt cái gì…..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.