CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 419

Độ mạnh trên tay Nguyên Tích lập tức lại tăng lên một bậc, đồng thời

hổn hển quát lên bên tai La Tiểu Lâu: “Chuyện đó là không thể nào. Tôi
không có khả năng sẽ nói những lời này với cậu.”

“…..”

Hai người cứ thế tranh luận đến giờ ăn cơm, Nguyên Tích thì mạnh

miệng bảo y không đời nào nói ra những lời như vậy, khi La Tiểu Lâu nói
lại, y còn có dấu hiệu muốn nổi giận, cho nên cậu cũng chỉ có thể đầu hàng.

Lên giường, Nguyên Tích lại một lần nữa hung tợn cảnh cáo: “Tuy tôi

luôn luôn khoan dung với cậu, nhưng tôi cũng sẽ không ngại cho cậu nếm
thử chút gia pháp! Cậu đừng vọng tưởng tôi sẽ quên!”

Tên nô lệ này…tên nô lệ này suốt ngày suy nghĩ cái gì a! Mặc dù cậu ta

thích mình đến chịu không nổi cũng không nên có ý tưởng ngông cuồng
như vậy, chính mình sao có thể chỉ có một mình cậu ta —- từ từ, chẳng lẽ
La Tiểu Lâu đang thổ lộ? Chẳng lẽ cậu hi vọng y sẽ đối xử với cậu như
vậy?

Lỗ tai của Nguyên Tích bắt đầu đỏ lên, không may La Tiểu Lâu lúc này

lại không biết sợ chết nói một câu: “Trước kia anh từng ở với người khác
sao?” Những nô lệ trước thì như thế nào?

“Vô nghĩa! Đương nhiên là không……cậu hỏi mấy chuyện này làm gì?”

Nguyên Tích phẫn nộ đến mức cả gương mặt đều bắt đầu đỏ lên, “Im lặng!
Không được hỏi lại, cậu chỉ cần làm tốt bổn phận nô lện của cậu là được
rồi! Lại đây!”

La Tiểu Lâu nhìn Nguyên Tích thẹn quá hóa giận, cậu vẫn ngoan ngoãn

tiến lại gần —- kì thật khoảng cách giữa hai người cũng không có bao
nhiêu, Nguyên Tích chỉ cần duỗi tay là sắp bắt được cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.