CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 498

chàng này bề ngoài là con cháu của một thế gia ngoan ngoãn, ngay cả việc
cự tuyệt người khác cũng đều là vẻ mặt bình tĩnh tao nhã —— Nhưng hậu
quả lại khiến người ta tức muốn chết mà không thèm đền mạng.

Mọi người trong phòng hội nghị không nói được gì, sắc mặt của Trạch

Nhã lại càng đỏ hơn, mắt đã bắt đầu rưng rưng.

Dương Kha có chút thông cảm nhìn cô bạn cùng lớp, quay đầu liếc nhìn

Nguyên Tích một cái, rồi mới khéo léo mà nói: “Hôm nay là ngày cuối
cùng quyết định chia nhóm, không chừng người kia đã có người hợp tác rồi
đó?”

Nguyên Tích biến sắc, ngay tức khắc sạm mặt lại. Hắn đứng đậy, nho

nhã lễ phép gật đầu với giáo viên: “Ngoại trừ việc chia nhóm, hôm nay
không còn chuyện gì nữa chứ? Mọi người tiếp tục, em có việc đi trước.”
Nói xong thì cấp tốc đi khỏi.

Thầy giáo hướng dẫn thở dài trong lòng, quay đầu lại mà nói: “Chuyện

của Nguyên Tích tôi sẽ báo cáo lại cho hiệu trưởng. Vậy thôi, chúng ta tiếp
tục.”

Ngoại trừ Trạch Nhã không kìm nổi được nước mắt nữa, La Thiểu Thiên

vẫn luôn im lặng không lên tiếng từ đầu đến giờ cũng nhàn nhạt nhìn về
phía Nguyên Tích bỏ đi.

Cậu ta nhớ tới lời căn dặn vô vị của mẹ: Tranh thủ chung một tổ với La

Tiểu Lâu.

Khi La Tiểu Lâu trở lại lớp 10, cậu mới phát hiện bầu không khí trong

lớp không giống với ngày thường nữa. Người thì đang ngồi, đứa thì rầu rĩ,
có kẻ thì liên lạc với người quen, thậm chí có tên còn nói chuyện đề nghị
chung nhóm với người đã có nhóm khác, tạo thành nhóm có nhiều chế tạo
sư. Cho dù như thế nào, tất cả cũng đều tranh thủ tự mình chào hàng trong
ngày cuối cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.