CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 612

Nguyên Tích phát hiện bởi vì mình vẫn đang ôm thắt lưng La Tiểu Lâu nên
khiến nô lệ nhỏ bé không thể nằm xuống ngủ cùng được, chỉ có thể dựa vào
vách đá mà gật gà gật gù.

Mặc dù như vậy mà La Tiểu Lâu ngủ vẫn ngon lành như thường, đầu cậu

rũ xuống trước mặt Nguyên Tích, cái cằm và cái cổ trắng nõn có thể dễ
dàng chạm vào, đôi môi hơi mỏng mím lại khẽ vểnh lên, dưới mắt có quầng
xanh nhàn nhạt.

Nguyên Tích hơi ngẩng đầu, khẽ cắn một ngụm lên cổ La Tiểu Lâu, nô

lệ nhỏ bé của hắn đúng là mệt muốn chết, bị như vậy mà cũng không tỉnh
lại.

Nguyên Tích cảm thấy trong lòng mình mềm mại, nhẹ nhàng đứng dậy,

ôm La Tiểu Lâu đặt vào túi ngủ.

Bên cạnh đặt bữa trưa được hâm nóng, hiển nhiên là do La Tiểu Lâu tính

thời gian chuẩn bị cho hắn. Nguyên Tích nhíu mày, vẫn là cơm hộp của nhà
trường phát, đã lâu rồi hắn chưa được ăn đồ do La Tiểu Lâu làm.

Ăn xong phần cơm đó, Nguyên Tích đứng dậy đi ra ngoài.

Quả nhiên, 10 phút sau đó, bốn phía xuất hiện bóng dáng của trùng thú.

Bọn chúng ngoại trừ ban đêm thì cũng có lúc khác ló ra, tần suất xuất hiện
quả thật cứ như là đúng giờ ba bữa cơm một ngày.

Nguyên Tích gọi chiếc cơ giáp màu trắng, nhảy lên trèo vào trong ngồi

xuống, hiện giờ mọi người đã không còn hoảng loạn giống lúc ban đầu nữa.

Trùgn thú vô hạn? Giết rồi lại giết đã thành thói quen.

Hơn nữa, bọn họ còn luyện tập các chiến thuật phối hợp khác nhau dưới

sự bố trí của Nguyên Tích. Trải qua vô số thử thách sinh tử nguy hiểm, tốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.