CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 687

Là trùng thú, ngay khi vừa thấy Kỵ Sĩ nằm trên mặt đất, trong lòng cậu

đã tràn ngập nỗi sợ hãi và căng thẳng, giờ cuối cùng cũng có thể dịu bớt.
Cậu nhanh chóng nói với Athes: “Kiên trì một lát, tôi đi tìm Nguyên Tích,
sẽ quay lại ngay.”

La Tiểu Lâu lập tức đứng dậy chạy vào trong, để đèn khẩn cấp lại cho

Athes, còn mình thì lấy nguồn sáng mang theo bên mình ra, độ sáng cao
hơn rất nhiều so với đèn khẩn cấp, khoảng cách chiếu sáng cũng xa hơn,
càng thuận tiện cho việc tìm Nguyên Tích hơn.

Athes nằm trong khoang điều khiển trên mặt đất ngọ nguậy, dùng khí lực

lớn nhất gọi: “Đừng, đừng vào, mau chạy đi! Nguyên Tích bên kia, nguy
hiểm…” Nhưng tiếng của Athes quá nhỏ, hoàn toàn bị tiếng bước chân
chạy vào trong của La Tiểu Lâu át mất.

“Quả thực Nguyên Tích ở bên trong, nhưng tình hình có vẻ hơi phiền

phức.” 125 bỗng nhiên nói. La Tiểu Lâu đợi hai giây, thấy 125 không cho
cậu biết thêm tin tức gì nữa thì bước chân liềnc chạy nhanh hơn.

La Tiểu Lâu hoàn toàn không còn chút ý thức nào nữa, cứ liều mạng

chạy vào trong nguy hiểm biết bao, cậu cũng quên mất rằng mình chẳng hề
có khả năng nào để giúp đỡ chiến binh cơ giáp.

Không biết có phải ảo giác hay không, La Tiểu Lâu cảm thấy thi thể

trùng thú trên mặt đất dường như to lớn hơn. Phía trước bỗng nhiên rộng
mở thông suốt, không gian gần như tăng thêm gấp 4, 5 lần. Sau đó La Tiểu
Lâu phát hiện, cậu đã chạy tới tận cùng bên trong hang núi.

Chiếu một vòng nguồn sáng tùy thân lên động, La Tiểu Lâu suýt chút

nữa thì mừng rỡ kêu lên, cậu đã thấy chiếc cơ giáp màu trắng! Trên ——
đỉnh chóp hang núi.

Lí do La Tiểu Lâu không gọi là bởi, trong nháy mắt nhìn thấy chiếc cơ

giáp màu trắng, rốt cục cậu cũng tỉnh táo lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.