CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 787

La Tiểu Lâu cười đến cong cả mắt, vuốt cái đầu to tròn của 125, nói:

“Không mà, tao định cho mày ra ngoài.” Đang vui lên cậu không uốn nắn
vấn đề dùng từ của 125.

Ra cửa, Nguyên Tích thấy 125 bám lấy chân La Tiểu Lâu thì nhíu mày,

nhưng cuối cùng không nói gì. Chỉ đến khi lên xe huyền phù mới ném 125
ra phía sau.

Lần đầu theo hai vị chủ nhân ra ngoài du ngoạn, 125 tỏ ra cực kì hào

hứng, “A, là tiệc ngoài trời, chúng ta phải vào trong đấy đúng không? Í í,
vườn bách thú, có muốn vào không ——”

Nguyên Tích quay đầu nhìn La Tiểu Lâu một cái, cảnh cáo: “Nếu không

nghĩ cách bịt miệng nó, anh ném ngay nó ra ngoài cửa sổ đấy.”

La Tiểu Lâu và 125 lập tức cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, hiện tại có lẽ cách

mặt đất khoảng 250 mét, mọi thứ dưới mặt đất đều chỉ là những hình ảnh
mờ nhạt nho nhỏ, nếu bị quẳng xuống thì…

La Tiểu Lâu quay lại vừa cười vừa nói: “Em cảm thấy ném rác bừa bãi

không phải là một thói quen tốt đâu.”

125 dùng chân che miệng lại, ức lắm mà không dám ho he gì, chỉ nhìn

hai vị chủ nhân phía trước.

15 phút sau, Nguyên Tích đỗ xe huyền phù tại một bãi đỗ xe không

trung, bên cạnh là tòa nhà khá đồ sộ. La Tiểu Lâu xuống xe, phát hiện
không ít người đang ngạc nhiên khen ngợi chiếc xe huyền phù phong cách
dị thường của Nguyên Tích.

Trong học viện St.Miro, đại đa số sinh viên đều là con cháu thế gia

quyền thế, cũng không quá nổi bật, ra ngoài rồi, La Tiểu Lâu hậu tri hậu
giác suy đoán, có lẽ thân phận của Nguyên Tích cũng không phải dạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.