CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 834

vất vả.” La Tiểu Lâu nuốt mấy từ ‘thật tốt quá’ vào bụng, đồng thời ho
khan một tiếng, cố gắng thay đổi giọng điệu vui mừng thành cổ vũ quan
tâm, phải thật đạt nếu không sẽ rước lấy sự nổi khùng của Nguyên Tích.

Nguyên Tích liếc mắt nhìn cậu, không đáp lại.

La Tiểu Lâu nghiêm trọng chột dạ, nghi ngờ liệu Nguyên Tích đã nhìn ra

tâm tư của mình rồi hay không —— nhân lúc chưa quá muộn, quyết định
bù đắp thêm một chút, hỏi: “Chuyện đó, Giải thi đấu Cơ giáp lúc nào thì
bắt đầu?”

“Nửa năm sau, dự tuyển thi đấu vào thời gian nghỉ hè.” Nguyên Tích

thoáng nhìn La Tiểu Lâu, rốt cục không nhịn được mà nói: “Lúc dự thi anh
sẽ dẫn em đi cùng, em tốt nhất là nên biết tự giác việc đó, em là chế tạo sư
cơ giáp của anh.”

“… Tất nhiên rồi, làm sao mà em quên được chứ.” Giọng điệu hưng

phấn của La Tiểu Lâu trong nháy mắt giảm xuống vài độ.

125 đang ngồi ở ghế sau chìm đắm trong trò chơi điện tử bỗng nhiên

ngẩng đầu lên, mắt tỏa sáng lấp lánh nhìn hai vị chủ nhân, dùng cái đuôi
chọt chọt lưng ghế dựa của La Tiểu Lâu: “Tui cũng mún đi.”

“Được, tao hứa sẽ cho mày đi.” La Tiểu Lâu nói, đồng thời tự an ủi

mình, coi như đi xem miễn phí thi đấu cơ giáp vậy.

Tối đó, sau khi ăn xong, 125 vểnh đuôi theo La Tiểu Lâu vào phòng thí

nghiệm. Thấy Nguyên Tích không nối gót đi theo, nó bèn cúi đầu sờ soạng
túi áo T–shirt, rồi móc ra một bức thư, đưa cho La Tiểu Lâu.

“Gửi cho tao á?” La Tiểu Lâu nghi ngờ hỏi, sau đó mở bức thư, bên

trong là một con chip gói kín, bên ngoài bức thư có dòng chữ: Thư mời của
Giải thi đấu Cơ giáp, người nhận —— 521.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.