CƠ GIÁP KHẾ ƯỚC NÔ ĐÃI - Trang 888

túm áo Nguyên Tích, bộ đồng phục hắn vẫn mặc của ngày hôm qua, nhíu
mày hỏi: “Cả đêm không về, hôm qua đi đâu?”

Đáng nhẽ định phát ra một chút khí thế, nhưng vừa mới tỉnh ngủ nên La

Tiểu Lâu chưa có hơi sức, muốn kéo Nguyên Tích tới gần cuối cùng lại
biến thành tiến sát vào hắn, thành một dáng vẻ nhào vào lòng ôm đầy mờ
ám.

Nguyên Tích sững người, có lẽ không ngờ La Tiểu Lâu lại hỏi cái này,

lắp bắp trả lời: “Hôm qua gặp —— người quen, nên ở ngoài.”

“Người quen nào? Là anh em hay thân thích?” La Tiểu Lâu híp mắt hỏi.

“Cũng không phải thân thích, là một người bạn quen biết từ nhỏ, lần này

cậu ấy đặc biệt tới tìm anh.” Nguyên Tích giải thích.

“Bạn thanh mai trúc mã hả? Thế anh thích người ta không?” La Tiểu Lâu

trầm ngâm hai giây, hỏi thẳng luôn vấn đề mình quan tâm nhất.

Nguyên Tích dìu La Tiểu Lâu hai bước tới giường, tránh cho cậu ngã

xuống. Sau khi nghe thấy câu hỏi của La Tiểu Lâu, mặt đỏ ngay tức thì,
lúng túng nhìn La Tiểu Lâu, dừng lại một chốc mới bừng tỉnh hiểu ra: “Em
—— đang ghen đúng không?”

“Tất nhiên không phải!” La Tiểu Lâu không quá tự nhiên, nhưng vẫn lập

tức phủ định đáp án.

Phòng ngủ trong nháy mắt trở nên yên tĩnh, 125 đã tỉnh dậy nhưng âm

thầm nhắm mắt lại, có lẽ nó cứ nên tiếp tục ngủ đi. Nếu chứng kiến thời
khắc Nguyên Tích quẫn bách, hắn nhất định sẽ có thêm lý do để tẩn nó.

La Tiểu Lâu quan sát tỉ mỉ Nguyên Tích một hồi, lại xác định nói thêm

lần nữa: “Có thật anh không thích người ta không? Thế tại sao còn hôn
người ta?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.