CÔ HẦU BÀN CỦA HOÀNG TỬ - Trang 170

"Em không có nhiều tham vọng cho lắm."- Nàng nhâm nhi đồ uống

của mình, tự hỏi liệu điều đó có làm hỏng đi không khí lãng mạn này hay
không- "Em biết thật khác thường khi phải thú nhận điều này, nhưng ước
muốn thật sự của em là có con. Khi những cô gái khác đều muốn trở thành
bác sĩ hay luật sư thì em chỉ muốn làm mẹ. Không chỉ là một người mẹ
bình thường mà phải là một người mẹ vĩ đại. Và trước khi chàng nói điều gì
thì, vâng, em cho là một nhà tâm lý học sẽ có một ngày đến nói chuyện với
em và nói rằng em muốn làm thế là vì việc thuở nhỏ em không được sống
hạnh phúc bên cha mẹ mình nên đã ảnh hưởng và tác động em đến ý nghĩ
đó- nhưng thật sự em nghĩ là mình không hề bị tác động như vậy. Em chỉ
nghĩ đơn giản đó là trong con người em đã sẵn có bản năng muốn làm mẹ
mạnh mẽ mà thôi."

"Em nói đúng, thật khó tin về lời thú nhận đó."- Mắt chàng nhìn nàng

chằm chằm- "Hầu hết những người phụ nữ mà ta quen đều nghĩ con cái là
thứ gì đó nên được để sau cùng cho tới khi họ đạt được những mục tiêu
khác trong cuộc sống trước đã."

Không muốn nghĩ đến những người phụ nữ mà chàng quen đó, Holly

nhìn sang hướng khác: "Em luôn nghĩ con cái là ưu tiên hàng đầu, không
phải cuối cùng."- Nàng liếc nhìn xuyên qua cửa kính đang mở trước mặt và
thấy một vài nhân viên đang di chuyển qua lại- "Chàng có nghĩ là- đơn giản
họ chỉ đặt đĩa ăn lên bàn rồi nhường sự riêng tư lại cho chúng ta không?"

Nàng thậm chí còn không nhìn ra được cử chỉ ra hiệu của chàng mà đã

thấy những người đó đã tản ra dần và cánh cửa được khép lại, để họ lại một
mình.

"Em thích khi thấy chàng làm điều đó."- Holly mỉm cười và cầm nĩa

của mình lên- "Có phải toàn bộ quyền uy của một Hoàng tử là: 'Bạn bị
đuổi'. Chàng có từng ăn trong nhà hàng lần nào chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.