CÓ MỘT LOẠI YÊU AI DÁM NÓI - Trang 24

Lúc qua sát bên người, hắn bỗng nhiên có phần không khống chế được

cảm xúc của mình, bắt lấy cổ tay cô, thanh âm chỉ có hai người mới nghe
thấy:“Vi Ngôn, lần này anh trở về tìm em, là vì……”

Đỗ Vi Ngôn bị lực đạo của hắn kéo khiến cơ thể hơi lay động, đứng cách

chỗ hắn rất gần, cũng không dám ngẩng đầu nhìn khuôn mặt hắn.

Cô bỗng nhiên có chút không dám nghe hết –

Đó là thời gian tốt đẹp nhất của cô. Giống như hoa nở rực rỡ vào tiết trời

đẹp nhất, nhìn tươi đẹp đến độ kinh ngạc.

Đỗ Vi Ngôn là hơn hai năm sau khi gia nhập lục đội, lúc sắp tốt nghiệp

đại học, quen biết Giang Luật Văn.

Lục đội của đại học A là đoàn thể xã hội( *xã đoàn) của sinh viên có

tiếng cả nước, hoạt động cũng vô cùng phong phú. Mỗi khi một đám người
cưỡi xe đạp có cắm lục kì từ trong thành phố, từ trong thôn quê đồng ruộng
hò hét mà qua, chung quy khiến cho người ta có ảo giác giống như là
những kẻ hành hiệp giang hồ ngày trước. Đỗ Vi Ngôn bắt đầu từ một chú
chim nho nhỏ đại học năm nhất, đến năm thứ tư đại học, đã là trưởng nhóm
phụ trách liên kết với bên ngoài trong xã đoàn. Mà lúc này đây, hoạt động
của bọn họ, phải đi khảo sát khu vực đầm lầy của thành phố bên cạnh.

Cho dù là bây giờ, Đỗ Vi Ngôn vẫn có thể nhớ lại lần đầu tiên gặp gỡ

Giang Luật Văn. Hắn mặc T-shirt màu lam nhạt, khi đẩy cửa bước vào, tuổi
trẻ mà anh tuấn, nhẹ nhàng khoan khoái tựa như lúc hắn nhe răng ra cười.
Nếu như nói hắn cùng các sinh viên khác giống nhau, đều là thành viên xã
đoàn, chỉ sợ cũng sẽ không có người nào hoài nghi. Nhưng người thanh
niên này lại là ở bên phía tài trợ cho hoạt động, cũng là bên đầu tư khai phá
khu vực đầm lầy, lúc này đây mời các sinh viên ăn một bữa cơm trong sơn
trang ở khu vực đầm lầy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.