CÓ MỘT LOẠI YÊU AI DÁM NÓI - Trang 26

Đỗ Vi Ngôn “Hở” một tiếng, còn nói:“Cái gì cơ?”

“Ngay……Hôm nay!” Nàng thay Đỗ Vi Ngôn ra quyết định,“Không

phải vài ngày nữa cậu còn phải đi điều tra ngoài đồng ruộng sao? Vừa đi
chính là ba tháng đấy! Nếu anh ta không đồng ý, dù sao cũng trốn ở bên
ngoài mà, không có gì mất mặt. Cùng lắm thì sau này sẽ không gặp mặt
nữa. Dù sao cũng tốt nghiệp rồi.”

Đỗ Vi Ngôn máu nóng nổi lên, cầm lấy di động của mình bắt đầu soạn

tin nhắn:“Giang Luật Văn, em thích anh.”

Nghĩ tới nghĩ lui, tuổi trẻ không thiếu nhất chính là kích động, huống hồ

là lúc nửa tỉnh nửa say, Đỗ Vi Ngôn nhấn gửi đi.

Nỗi lòng gần một năm, một khi gửi đi, bỗng nhiên cô cảm thấy nhẹ

nhõm, khóe mắt chợt lạnh, vậy mà rơi xuống một giọt nước mắt.

Đây hình như là lần đầu tiên cô gọi hắn như vậy, gọi hắn là Giang Luật

Văn. Lúc trước, cô bao giờ cũng khách khách khí khí gọi hắn –“Giang tiên
sinh”. Xưng hô như vậy khiến cho cô có chút thấp thỏm, lại có chút ngọt
ngào. Nhưng mà thậm chí không đợi được hồi âm, Đỗ Vi Ngôn đã ghé vào
trên bàn mà ngủ.

Khi tỉnh lại, ánh nắng ban mai tốt lành, chim hót líu lo, ngay cả thanh âm

của lá xanh phe phẩy trên những ngọn cây trong rừng cũng truyền đến thân
thiết vô cùng.

Không giống như là ở ký túc xá trường học ồn ào náo động .

Đỗ Vi Ngôn xoa xoa thái dương, tầm mắt nhìn ra phía ngoài, còn có chút

mơ hồ.

Có một chàng trai đứng ở một nơi không xa, đưa lưng về phía cửa sổ,

ngược chiều ánh sáng, bóng dáng thon dài giống như tạo thành mấy đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.