CÓ MỘT LOẠI YÊU AI DÁM NÓI - Trang 27

sáng chói. Thanh âm của hắn mang theo ý cười như có như không:“Tiểu
nha đầu, lá gan em không nhỏ, dám đi quán bar uống rượu.”

Cô còn có chút không hiểu rõ tình hình, nháy nháy mắt, mở miệng hỏi

một câu:“Giang tiên sinh, nơi này là……”

Ngoài cửa sổ có chút mây mù buổi sớm, chàng trai trẻ tuổi sườn mặt tinh

tế, ánh mắt lại rơi vào chiếc di động màu đen nằm trên bàn kia, ý cười
giống như là ánh mặt trời ẩn náu ở phía sau tầng mây, không che lấp được.

Mấy năm xa cách, Đỗ Vi Ngôn vẫn như cũ có thể nhớ tới hình ảnh kia,

gió đêm lướt nhẹ qua đây, dường như là đem toàn bộ thần kinh tách ra khỏi
thân thể, để vào trong nước suối, linh hồn giật mình run rẩy. Khi Đỗ Vi
Ngôn nhớ lại, hai má không khỏi mang theo một chút ửng hồng. Cô muốn
ung dung thản nhiên từ trong lòng bàn tay hắn đem cổ tay mình rút ra –

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.