CÓ MỘT LOẠI YÊU AI DÁM NÓI - Trang 22

chảy.

Có cái gì đó nhanh chóng xẹt qua ý nghĩ của Đỗ Vi Ngôn, bóng dáng kia

dường như đã từng quen biết — cô theo phản xạ có điều kiện muốn ngoảnh
lại nhìn, một lát sau, phục hồi lại ý thức. Cô mạnh mẽ kiềm chế xúc động,
từng bước một đi về phía trước.

Thực ra trong đầu vẫn luẩn quẩn mấy chữ: “Sao có thể?”

Nhân viên phục vụ đẩy cửa ra giúp cô, mỉm cười nói: “Tiểu thư, đi thong

thả.”

Quang ảnh trên tấm thủy tinh dần dần bóp méo, xiêu vẹo, cuối cùng biến

mất. Dường như không gian đều bị vỡ nát, tầm mắt hướng ra ngoài, lại hơi
khó khăn để tìm đúng tiêu điểm, mãi cho đến khi Đỗ Vi Ngôn đi ra ngoài
cửa, tâm tình vẫn chưa bình tĩnh lại, chỉ có thể khẽ cắn môi, an ủi chính
mình: Chắc là nhìn lầm rồi.

Xe của Giang Luật Văn đậu ở cửa, đã đợi được một lúc rồi.

Đỗ Vi Ngôn liền giữ thẳng sống lưng, chậm rãi ngồi vào trong xe.

Trong mắt cô, chỉ có chiếc khăn quàng dài màu lam đậm với màu trắng

nhạt đan xen thay đổi, quấn quít giữa cổ. Tua thẳng tắp rủ xuống, lại bắt
đầu nhẹ nhàng lay động, màu sắc như hồ nước trong xanh, bị cơn gió thổi
qua trong khoảnh khắc làm gợn lên những làn sóng nhấp nhô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.