CÓ MỘT LOẠI YÊU AI DÁM NÓI - Trang 21

Đỗ Vi Ngôn suy nghĩ một chút, gật đầu đáp ứng — Việc khác, đến lúc đó

hãy lo đi.

Dưới ánh đèn, đôi mắt Giang Luật Văn chợt lóe lên, giống như là một

hòn đá nho nhỏ ném vào trong mặt nước bằng phẳng không chút gợn sóng:
“Được, anh sẽ cho người liên hệ với viện nghiên cứu của bọn em.”

Khi ra ngoài, Đỗ Vi Ngôn đi sau cùng. Một nhân viên phục vội vội vàng

vàng đi qua bên người cô, vừa đeo tai nghe vừa nói vào bộ đàm: “01 muốn
đi, thông báo cho trưởng kíp với quản lí đi.”

Lặp lại hai lần, Đỗ Vi Ngôn nhịn không được ngoảnh lại nhìn.

Cửa phòng khánh tiết bên kia cũng mở ra.

Người đàn ông đi phía trước mặc âu phục đi giày da, mặt hơi quen quen.

Đỗ Vi Ngôn tập trung suy nghĩ, rồi nhớ ra. Đó không phải là vị bí thư tỉnh
ủy tỉnh Lâm Tú thường xuất hiện trên tivi sao?

Đúng là dở khóc dở cười. Thảo nào, Giang Luật Văn cũng nói khách sạn

này đã từng tiếp đãi thành viên quan trọng của chính phủ, hóa ra 01 là ý
này.

Khi Đỗ Vi Ngôn đi tới cửa, tiếng chào hỏi phía sau dường như lớn hơn

một chút. Cô đối diện với cửa lớn, tấm kính thủy tinh phản chiếu hình ảnh
đoàn người phía sau, hai người trong đó được vây quanh như chúng tinh
củng nguyệt.

Thị lực của cô không kém, nhưng quang ảnh ở khách sạn chằng chịt, có

cảm giác dường như cửa thủy tinh vừa trong suốt vừa rõ nét, những người
ấy có vẻ hơi hư ảo.

Người đàn ông sóng vai đứng bên bí thư, áo trắng quần đen, thân mình

cao gầy, giống như là một cây trúc xanh thẳng tắp bên khe suối róc rách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.