CÓ MỘT MẦM HOA ĐÃ NHÚ DƯỚI TRO TÀN - Trang 149

ơi, cha khỏe lại chưa? Ở nhà không có cha, con nhớ cha lắm. Cha mau khỏe
để Chủ nhật này dẫn con đi chơi sở thú nghen”. Những giọt nước mắt lăn
dài trên đôi má bầu bĩnh, hồn nhiên ấy đã khiến anh A sực nhớ đến con
mình. Tự dưng chùng lòng xuống, anh A nén tiếng thở dài: “Phải chi trước
lúc choảng nhau, ta nhìn thấy cảnh này”.

Còn anh B, giây lát sau xoay người nhìn qua giường bệnh anh A,

lạithấy người vợ hiền lành, đôi mắt sâu hoắm vì âu lo đến mất ngủ đang
chăm cho chồng từng muỗng cháo như dỗ dành đứa trẻ. Bất giác anh B xúc
động, nhớ đến cô vợ trẻ của mình, khi chồng gặp nạn, phải nhập viện thì
nỗi âu lo của ai cũng giống nhau. Tự dưng anh B cảm thấy xấu hổ, hối hận
cho những lúc không kiềm chế.

Khi ốm yếu, dù không hề bi quan nhưng rõ ràng ai ai cũng có cái nhìn

về tình đời, tình người thân thiết hơn, nhân hậu hơn.

Tôi có quen với vợ chồng người bạn cùng công sở. Trước đây, họ đã

từng nộp đơn ra tòa xin ly hôn, cùng song ca hai câu thơ của Thế Lữ: “Anh
đi đường anh, tôi đường tôi/ Tình nghĩa đôi ta chỉ thế thôi”.
Trong lúc chờ
tòa phân xử, chẳng may anh bị ốm nặng. Những ngày đó, người vợ vẫn vào
bệnh viện chăm sóc anh chu đáo từng ly từng chút. Quái, bao nhiêu lời nói
hằn học, cay cú, mắng nhiếc sa sả với nhau mỗi ngày thì nay đã trốn biệt
đâu mất. Nhìn chồng với thân thể gầy yếu, thở không ra hơi tự dưng trong
lòng chị lại dậy lên một tình cảm mà lâu nay đã quên. Tình cảm của ngày
mới yêu nhau, chị nhớ thuở ấy anh khỏe mạnh là thế, nay lại ốm o như con
mèo ướt. Còn anh, lúc mỏi mệt nửa khuya giật mình tỉnh giấc đã thấy
người vợ ngồi bên cạnh. Chị cầm chặt lấy bàn tay anh như đang chở che, an
ủi, bất giác anh cảm động đến ứa nước mắt.

Khi chênh vênh giữa sống và chết, chẳng ai nhọc tâm khổ trí tính toán,

nghĩ ngợi đến chuyện tranh giành, tị hiềm, thù oán, thủ đoạn... nữa. Họ
nghĩ đến cuộc đời bên ngoài cửa sổ bệnh viện. Họ nghĩ đến sự ân cần chăm
sóc của các y, bác sĩ đã tận tụy ngày đêm vì sự sống của họ. Đời đẹp lắm.
Mỗi ngày, nắng lên xanh, mưa dịu mát, sao lúc khỏe khoắn họ không làm
tròn phận sự nhường nhịn, vun vén niềm vui cho nhau. Rồi họ lại nghĩ đến
khoảng thời gian trôi qua mình đã sống, đã cư xử với mọi người thế nào và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.