CÓ MỘT MẦM HOA ĐÃ NHÚ DƯỚI TRO TÀN - Trang 191

VỀ THU XẾP LẠI

Đ

ã từ lâu, tôi thích ca từ này của Trịnh Công Sơn: “Về thu xếp lại.

Ngày trong nếp ngày. Vội vàng thêm những lúc yêu người”. Trong những
ngày cuối năm, ở Sài Gòn có ai để ý ngoài phố có nhiều lá vàng rơi? Vòm
cây bên đường từng ngày lặng lẽ trút đi những chiếc lá cằn cỗi. Rồi một
sớm mai, mở mắt dậy, ngước nhìn lên trời xanh, ta đã thấy lộc mới tươi
ngon chi chít như sao trời vừa nhú. Thiên nhiên đã tự “dọn lòng” để chào
đón ngày mới, mùa mới theo quy luật tuần hoàn ngàn đời vạn kiếp.

Còn chúng ta thì sao? Có lẽ những ngày cuối năm cũng là lúc “về thu

xếp lại”, loại bỏ những gì đã cũ để từng ô, ngăn của đời sống thông thoáng
hơn.

Nhìn qua kia, thừa biết tủ chứa quần áo đã đầy, có lúc mở tủ chọn lấy

cái áo, cái quần cho phù hợp cuộc tiệc tùng, họp hành nào đó mà nhiều lần
đứng thừ người chẳng biết chọn thế nào. Sáng nay, lấy hết mọi thứ ra, sắp
xếp, phân loại, đặt riêng từng phần. À, cái này còn mới, sang năm mặc lại.
Nọ, những cái kia đã cũ, hôm nào gửi về quê cho người nghèo. Có lúc nhìn
những vật dụng cũ mà lòng bồi hồi. Chiếc áo này, đôi vớ nọ, cà vạt kia
chẳng nhớ ai đã tặng hay mình đã mua nhân dịp nào? Biết đâu có thể do cô
người yêu tặng. Nói khẽ thôi, cô ấy ngày xưa mình yêu lắm nay đã có
chồng, định cư nước ngoài, chẳng biết hiện nay sống ra sao?

Nghĩ thế, bất giác buột miệng hát vu vơ: “Mắt biếc năm xưa nay

đâu...”. Chỉ dám hát khe khẽ trong cuống họng, nhỡ vợ nghe được mà đoán
hiểu nỗi niềm bấy lâu giấu kín trong lòng thì mệt. Sợ vợ đến thế là cùng,
nghĩ thế bèn tủm tỉm cười. Rồi, bước xuống bếp. Chao ôi, bao nhiêu thứ cũ
kỹ, lỉnh kỉnh chật một góc nhà vậy mà lâu nay chẳng hề gai mắt chút tẹo
nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.