CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 101

Tấm gương lớn phản chiếu toàn bộ nhà vệ sinh, hoàn toàn trống không

nhưng tiếng khóc của cô gái kia vẫn chưa ngừng một giây, một phút.

Tình cảnh này rất giống cảnh trong mấy bộ phim kinh dị tôi đã xem

qua, bất giác tôi ớn lạnh, chuyện gì cũng không nghĩ, không dám quay đầu,
co giò chạy một mạch ra ngoài. Bên ngoài nhà vệ sinh là một hành lang dài
mười mấy mét, một bên có cánh cửa khép hờ, bên trong đèn mờ mịt không
biết trong đó có gì.

Tôi đi chậm lại, nhìn cái cửa kia, trong lòng thầm nghĩ không biết

trong đó có cái gì đột nhiên nhảy xổ ra không. Trong lúc tôi phát huy trí
tưởng tượng thì cửa đột nhiên bị đẩy ra, có cái gì từ trong đó…

“A!” Tôi không khỏi thét một tiếng chói tai, nhưng khi thấy người từ

trong cánh cửa bước ra là ai thì tôi lập tức bụm chặt miệng mình lại.

Tần Mạch, rõ ràng là âm hồn không tiêu tan a!

Anh ta thấy tôi cũng ngẩn ra, tôi nghĩ trong lòng anh ta chắc cũng bật

ra ý nghĩ giống tôi.

Tôi nhìn thoáng phía sau anh ta, một cô gái trẻ vận lễ phục màu trắng

đang không ngừng gạt lệ.

Tôi vội lấy tay che mắt cái bụp: “Tôi không thấy cái gì hết, không thấy

gì hết.’

Chân tôi lại hướng về phía đại sảnh chuẩn bị chạy thì thấy bả vai đột

nhiên bị ôm lấy, Tần Mạch kéo tôi lại, dễ dàng ôm vào lòng. Tôi đang ngẩn
ngơ thì nghe tiếng nóilạnh nhạt ngay trên đỉnh đầu: “Thật đúng lúc, An tiểu
thư, bạn gái tôi đến rồi.”

Tô khiếp sợ, ngước mắt nhìn, anh ta thản nhiên đón ánh mắt tôi, nhìn

lại một cái, tôi lập tức hiểu ngay: muốn sống thì ngậm miệng lại!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.