CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 173

Nhưng tình cảm đang dâng như sóng trào của tôi bị bộ dáng như bàn

chuyện làm ăn của anh làm nguội lạnh không ít.

“Qua một thời gian tiếp xúc, anh thấy em là cô gái độc lập, đam mê

công việc, dũng cảm kiên cường, dĩ nhiên, em cũng không thích cuộc sống
phiền phức khi hai người cứ dính lấy nhau, mà anh lại rất phù hợp với yêu
cầu này. Anh tin nếu chúng ta bên nhau sẽ không gây phức tạp hay làm
phiền gì đến cuộc sống của đối phương.

Tôi đã hoàn toàn bình tĩnh lại, suy nghĩ theo lý trí lạnh lùng của anh

ta, gật gật đầu: “Anh nói đúng.”

Anh nở nụ cười hài lòng cứ như đã đàm phán thành công một hợp

đồng lớn: “Hà Tịch, nếu đã không tìm được người tâm đầu ý hợp thì mình
tìm một người phù hợp, ngang hàng với mình cũng tốt phải không?”

Tôi không rời mắt khỏi tô canh củ cải, suy nghĩ một lát mới ngẩng đầu

nhìn sâu vào mắt anh ta hỏi thẳng: “Vậy anh có thích em không?”

Anh ta ngẩn ra, hình như rất ngạc nhiên với câu hỏi của tôi, anh ta có

vẻ mất tự nhiên, né tránh ánh mắt của tôi.

Tôi khoát tay nói: “Không biết hỏi anh để làm chi nữa.” Đối với Tần

Mạch có lẽ tình yêu cũng chẳng được coi là gia vị của cuộc sống nữa chứ
nói gì đến cái khác. Tôi nói: “Đề nghị của anh cũng không tồi, em sẽ suy
xét…nè, anh đừng nói anh không cho em thời gian để suy nghĩ nha.”

“Dĩ nhiên là có” Anh ta trả lời “Em cứ từ từ suy nghĩ.” Nhưng bộ dáng

kia dường như chắc chắn em-nhất-định-sẽ-đồng-ý.

Khi tôi xách giỏ loay hoay để mang giày ra về, chợt nhớ ra một việc

bèn quay đầu hỏi anh: “Tần Mạch, chẳng lẽ hôm nay anh tỏ tình với em
sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.