CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 172

Tôi chăm chú nhìn anh ta hồi lâu chờ bộ não tôi tiêu thụ hết câu nói

đó, trái tim mới kinh hoàng đập bồm bộp như vừa kết thúc môn chạy ba
trăm mét, bụng thắt lại, tự dưng có loại cảm giác như bị thắt một cái dây an
toàn, rồi có người từ sau xô tôi xuống giống như chơi trò nhảy bungee. Tôi
nuốt nước miếng cái ực, hồi lâu sau mới miễn cưỡng nhặt tấm chắn của
mình lên, nói một câu gần như đần độn:

“Để làm gì?”

Câu trả lời này dường như nằm ngoài dự kiến của anh ta, không biết

trong đầu anh đang hiện lên những hình ảnh gì mà dưới ánh đèn vàng dịu
tôi thấy mặt anh ta dần dần đỏ ửng.

“Khụ…” Anh ta ho khan vài tiếng giống như người mới tìm lại được

tâm hồn đang treo lơ lửng đâu đó của mình, anh ta nghiêm mặt trừng tôi
một cái ý như oán trách cái tư duy không phát triển theo hướng bình
thường của tôi, rồi nói “Có lẽ em thấy hơi đột ngột.”

Tôi oán thầm: dĩ nhiên là đột ngột rồi.

“Mấy ngày nay anh đã nghĩ rồi, tuy rằng chúng ta đều có không ít lựa

chọn…”

Tôi quay đầu nhìn miếng đất không mọc cỏ cô độc phía sau, lòng

thầm nghĩ: người có không ít lựa chọn, chỉ có anh thôi.

“Nhưng tình thế trước mắt, dù là duyên phận hay số mệnh, chúng ta

cũng xem như là đã bên nhau rồi. Ít ra thì mẹ anh cũng đã chấp nhận, nếu
bây giờ em bỏ đi, anh cũng không có khả năng giải thích lý do với bà, càng
không có thời gian đi tìm cô gái khác. Còn tình hình của em hiện giờ, lần
này về quê ăn tết chắc cũng phải chịu áp lực không nhỏ đâu.”

Những lời nói này giống như hòn đá bị ném xuống giếng, liên tiếp dội

âm thanh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.