CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 231

Tôi cũng không rõ tự khi nào mọi việc lại bắt đầu như vậy nhưng tôi

biết lần này vấn đề của Tần thị không đơn giản, áp lực và bận rộn của anh
tôi thấy rõ rành rành mà tôi ngoài công việc còn phải hướng dẫn cho nhân
viên thực tập nên cũng bận túi bụi.

Hai tháng sau khi quen nhau, tôi và Tân Mạch đã mười ngày không

liên lạc với nhau, nếu không phải Trình Thần bị chứng ám ảnh tiền hôn
nhân suốt ngày đeo dính tôi còn lâu lâu nhắc tới Tần Mạch thì có lẽ chính
tôi cũng đã quên mất mình là người có bạn trai.

Tôi cũng gọi điện cho Tần Mạch hẹn gặp nhau vài lần nhưng đều vì

“bận việc” mà chết non.

Tức giận? Có lẽ có, nhưng trước một đống bản vẽ ngồn ngộn trước

mắt thì tôi nhanh chóng quăng mất cảm giác này. Cả hai đều bận rộn như
nhau, thậm chí tôi còn không có thời gian dừng lại suy nghĩ thật ra tôi và
Tần Mạch thích hợp đến với nhau không? Thật sự có thể nắm tay nhau đi
hết nửa đời còn lại?”

Tình trạng đó kéo dài đến tận ngày kết hôn của Trình Thần.

Tháng ba, mùa xuân hoa nở, các loại virus cũng phát triển lan tràn, do

ngập đầu giữa mớ công việc bề bộn tôi quang vinh bị cảm, vì vậy việc làm
phù dâu cho Trình Thần cũng hủy bỏ.Do các mối quan hệ phức tạp của
Thẩm gia, tiệc cưới được đãi ở hai nơi, một là đãi theo kiểu Châu Âu trên
bãi cỏ của khách sạn, một là đãi theo kiểu truyền thống ở sảnh trên lầu
khách sạn mà tôi lại được mời dự tiệc Âu còn Tần Mạch lại được mời dự
tiệc truyền thống, do đó từ đầu đến cuối bữa tiệc, tôi và anh đều không hề
gặp mặt lần nào.

Mặc dù ngày hôm nay nhưng công việc của tôi vẫn không hề thiếu,

các cuộc điện thoại ồ ạt đánh tới, hết người này gọi đến người kia gọi,
chuyện nhỏ, chuyện lớn gì cũng gọi, tôi vừa trốn vào một góc vừa lau nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.