CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 40

Tôi xoay người xuống giường, rót cho mình một ly nước lạnh uống.

Sờ tay lên đôi gò má nóng rực của mình, tôi thật hận không thể tát cho
mình một cái.

Tiền đồ ơi là tiền đồ! Không ngờ mình lại thiếu đàn ông đến mức độ

này!

Sau một hồi nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng tôi rút ra kết luận chắc là do

mình mắc nợ anh ta nên khó tránh trong lòng bất an. Nhưng ngay cả tên
người ta mà tôi còn không biết thì làm sao mà tìm để trả tiền đây.

Tôi buồn bực đặt ly nước lên bàn, thôi thì mặc xác anh ta đi, dù sao

món nợ ân tình này cũng là Trình Thần và Thẩm Hi Nhiên thiếu, chả liên
quan gì đến tôi hết, để mai mốt Thẩm Hi Nhiên tự tìm anh ta trả nợ vậy.

Nghĩ như thế, tôi miễn cưỡng chìm vào giấc ngủ nhưng trong mộng

luôn có một người đàn ông đánh những phím đàn trên thân thể tôi bằng
những ngón tay thon dài của mình và dường như đó là một khúc nhạc rất
tuyệt vời.

Ngày hôm sau, tôi mang đôi mắt quầng thâm đi làm. Đến giờ nghỉ

trưa, chị Triệu ở bàn kế bên cười hinh hích, hỏi với qua: “Tịch Tịch, ăn
cơm không?”

Tôi cũng cười: “Dạ, ăn rồi.”

“Lần trước nghe nói bạn trai em du học đã về, mọi người đều nghĩ

chẳng mấy chốc em sẽ báo tin vui, mà mãi chẳng thấy gì, bây giờ… “

Trong lòng tôi cũng đã đoán ra ý chị, những chuyện này lúc trước tôi

chỉ cười cười né tránh. Nhưng qua sự việc tối qua, tôi nhận thức rất rõ ràng
rằng mình cũng nên đứng đắn giải quyết một chút vấn đề cá nhân, vì thế tôi
liền trả lời: “Bọn em đã chia tay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.