CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 5

Nhưng buổi trùng phùng giữa tôi và Dương Tử lại kết thúc bằng một

màn tắm rượu vang.

Tôi cười nhạt nhìn thứ chất lỏng màu hồng nhạt chảy từ trên gương

mặt đẹp trai của anh ta xuống tận cổ, nhuốm đỏ cả chiếc áo sơ mi trắng
tinh. Anh ta ngồi yên, không nói một lời.

Tôi cười: “Anh thật khác quá, nếu như trước kia tôi chỉ có thể lấy trà

hắt anh thôi.”

“Tịch Tịch, chúng ta chia tay trong hòa bình thôi.” Dương Tử thấp

giọng nói, “Anh không nghĩ làm lớn chuyện, ai cũng khó coi.”

“Cũng được.” Tôi chìa tay “Phí chia tay.”

Dương Tử giật mình, ngẩng đầu nhìn tôi, trong sự kinh ngạc lại mang

theo một tia khinh thường; cuối cùng anh ta vẫn móc ví, lấy một xấp tiền
đặt vào tay tôi: “Em thật sự… thay đổi.”

“Phải không?” Tôi nhìn xấp tiền trong tay, nhíu mày, xem ra anh ta

cũng chịu chơi. Tôi cầm mớ tiền, đập đập vào lòng bàn tay, sau đó nhìn anh
ta, mím môi mím lợi cầm xấp tiền kia xé đôi. Anh ta nhìn tôi như một con
điên. Xấp tiền dày quá, phải cố hết sức tôi mới có thể xé làm đôi rồi quăng
vào giữa mặt anh ta, cầm túi xách, đứng dậy, tiền bay lả tả trong không
trung, mọi người trong quán đều kinh ngạc nhìn chúng tôi, tôi ngạo nghễ
nói với anh ta: “Dương Tử, tôi muốn làm anh khó coi đó thì sao nào”

Tôi bước mạnh mẽ trên đôi giày cao gót, kiêu ngạo xoay người rời đi

như chẳng có việc gì xảy ra.

Nhưng dù có kiêu ngạo đến thế nào thì tôi cũng không thể coi chuyện

mình bị bồ đá như chưa từng xảy ra được. Buồn bực, tôi bèn đến quán bar
để giải tỏa cơn giận, uống một hồi say đến quên trời đất, nhưng đến cuối
cùng tôi vẫn không quên việc ngày mai tôi vẫn phải chỉnh chu đến chỗ làm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.