CÔ NÀNG MẠNH MẼ - Trang 95

xong các điều khoản, trước khi rời đi, bà đột nhiên nói với tôi: “Là con gái
cũng nên chú ý bản thân một chút”

Tôi nghe nhưng cũng không hiểu gì bèn cười gượng trả lời cho qua.

Chờ đến khi ra khỏi phòng họp, quay đầu nhìn gương mặt mình với đôi mắt
đen thui như gấu trúc phản chiếu trên cánh cửa thủy tinh đối diện thì chỉ
biết thở dài thật sâu.

Cuộc đời bị bóc lột thật bi thảm!

Kết thúc ngày làm việc, tôi lại lê tấm thân tàn về nhà. Tôi vốn nghĩ sau

hành động ban sáng, chắc chắn Trình Thần sẽ đến giết tôi, không ngờ sau
khi gọi ba mươi tám cuộc điện thoại nhỡ cho tôi, chị ấy lặng im biến mất.

Tôi vui mừng phấn chấn, về nhà yên ổn đi ngủ.

Mấy ngày kế tiếp trong tuần đều trôi qua thật yên tĩnh, yên tĩnh đến

mức dị thường, sự yên tĩnh này thật có chút khó hiểu, Dương Tử không dây
dưa, Trình Thần không tra khảo, ngay cả điện thoại của Trần Thượng Ngôn
cũng không thấy.

Thế giới của tôi đột nhiên chỉ còn lại một mình tôi mỗi ngày bận rộn

với công việc. Vào lúc tôi đã nghĩ cuộc sống của tôi sẽ cứ thế bình lặng trôi
đi thì một đêm lạnh giá, Trình Thần đột nhiên đập cửa nhà tôi.

Tôi ngái ngủ, còn mặc nguyên đồ ngủ ra mở cửa, vừa thấy chị, tôi

hoảng sợ đến nỗi cơn buồn ngủ bay đi đâu mất:

“Chị đang… cộng tác với cơ quan tình báo quốc gia sao?”

Chị diện một cái khẩu trang to tổ bố che kín gương mặt, đẩy tôi vào

trong, mở đèn, săm soi nhìn khắp phòng, cởi cái áo choàng đen ra, nhìn
chằm chằm tôi nghiêm mặt nói: “Hà Tịch, qua mấy ngày theo dõi điều tra,
chị có thể khẳng định chuyện em có bạn trai là giả.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.