CÓ NHỮNG BÀN TAY KHÔNG CHẠM ĐƯỢC DẪU GẦN - Trang 32

thôi, buồn bao nhiêu, muộn phiền mặc kệ
anh đã về, em muốn kể chuyện vui!

Chẳng sợ cách xa

Anh biết đấy, em không sợ cách xa

mà chỉ sợ những chuỗi ngày lưu lạc

những ánh nhìn, những con người xứ khác

sẽ làm mòn bạc thếch bóng hình em!

Em không muốn nói thêm những nỗi niềm

anh còn cuộc sống, còn tương lai trước mắt

nếu đơn thuần vì yêu đương mà mất

anh cũng tầm thường chẳng đáng để em yêu

Hãy cứ đi và học hỏi nhiều điều

anh mạnh mẽ, em tin rằng như thế

tình yêu kia cho anh, em vẫn để

đợi anh về em kể lại anh nghe

Tuổi anh, tuổi em còn những chặng đường xanh
muốn đến muôn phương, thấy nhiều điều mới lạ
em tự biết mình không thể là tất cả
giữ bước chân anh quanh quẩn ở góc nhà

Anh biết đấy, em chẳng sợ cách xa
vì tất cả đều do mình, anh nhỉ
cuộc sống này nhiều khi vẫn thế
có những điều dù muốn giữ vẫn đi!

Rất sợ là khi…

Rất sợ là khi: cả ánh mắt người thương

còn lạnh lẽo hơn cả người dưng nữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.