CÓ NHỮNG BÀN TAY KHÔNG CHẠM ĐƯỢC DẪU GẦN - Trang 34

gác lại bên đời ít nhiều điều bận rộn
ngồi lại cùng ăn mà thủ thỉ vui buồn!
Muốn nấu cho người một bữa cơm!

Anh-và-Em

Thấy bình thường hơn cả lúc chưa quen

đời ngắn ngủi thôi thì nên tha thứ
cứ tin, cứ đi, cứ tìm trong hơi thở

miễn mỗi phút giờ người thấy an yên

Ta hồn nhiên cho lòng được bình yên

ngày mưa bão qua rồi bên đời vắng

người ở bên kia còn đi tìm con nắng

ta làm mưa rào ở lại phía mây xa

Những tháng ngày cô độc rồi sẽ qua

ánh mắt người, những ngôi nhà lạ

sẽ có một người xem anh là tất cả

sau những ngày mùa hạ để mưa qua

Em chỉ là cô gái của tháng Ba

xa xôi quá một mùa thu tháng Chín

những cánh hoa bay trong ngày tan biến

còn vấn vương trên màu áo phai tàn

Anh khó hiểu như những trận gió ngàn

em bé nhỏ làm ngày mưa đơn lẻ

thì ra trái tim và cuộc đời nhỏ bé
chẳng có kẽ nào lọt được một bàn tay

Mùa thu của anh còn mãi những mê say
em đứng lại nhìn ngày kia vừa tắt
cuộc sống của anh sẽ vẫn còn tất bật
vẫn lối đi về khao khát một bàn chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.