CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 135

CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG

Phong Lộng

www.dtv-ebook.com

Quyển 1

Chương 9

Biết Hà Hiệp tạm thời không gặp nguy hiểm, Sính Đình lập tức dự

định tìm cơ hội trốn thoát.

Thực ra, nàng nên đi từ lâu rồi mới phải. Rời khỏi Trấn Bắc vương

không khó, nàng đã từng nói với Sở Bắc Tiệp muốn ra ngoài. Hai lần đầu
còn có người theo sau, nhưng một hai lần gần đây, Sở Bắc Tiệp đã yên tâm
để nàng ra ngoài một mình.

Không có lộ phí, nhưng mấy cái vòng Sở Bắc Tiệp tặng nàng cũng đã

đủ dùng.

Còn đường đi, lại càng không thành vấn đề.

Nàng suy tính chu toàn, song vẫn lần lữa chưa thực hiện.

Qua tháng Mười, trời đã sang thu. Lá trên cây ngày một vàng, chỉ mấy

hôm nữa sẽ rụng về cội.

Phải đi rồi, nàng thật không nỡ.

Sở Bắc Tiệp đã quen ngày nào cũng nghe nàng đàn hát. Chàng thường

nhắm mắt lặng lẽ ngồi nghe, còn vỗ tay theo, nở nụ cười thích thú.

Nụ cười ấy in đậm trong lòng nàng, sao mà ngọt ngào quá.

Nàng cũng đã quen với việc đàn hát cho chàng nghe. Hôm nào Sở Bắc

Tiệp không gọi nàng đến đàn, nàng biết hôm ấy đã xảy ra chuyện. Nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.