CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 179

Sính Đình nhìn về phía Hà Hiệp đứng trên vách núi, sóng mắt khẽ lay

động. Nàng cắn chặt môi, lùi về sau nửa bước: “Mời Vương gia quay về,
Sính Đình không tiễn”.

Chỉ thấy khuôn mặt Sở Bắc Tiệp không chút biểu cảm, ánh mắt lạnh

lẽo dùng trên khuôn mặt nàng, chàng gật đầu khẽ đáp: “Được, được, được
…”. Nói liền ba tiếng “Được”, chàng lạnh lùng tiếp, “Sẽ có ngày, nàng biết
thế nào là nỗi đau xuyên tim”. Thúc ngựa quay đầu, Sở Bắc Tiệp quất mạnh
roi.

Tuấn mã hí vang, gào thét phóng đi, gõ móng lộp cộp, cuốn tung bụi

đất.

Chỉ còn lại một bóng dáng trong ánh chiều tà, trên con đường nhỏ kẹp

giữa hai vách đá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.