CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 219

mà thần bí như thế? Vì người tiến cử là Dương Phượng, nên Đại vương
chẳng thể thẳng thừng bác bỏ, nhưng trong lòng vẫn không khỏi khó chịu.

Dương Phượng hiểu được suy nghĩ của Bắc Mạc vương, khẽ nói: “Đại

vương không phải lo lắng. Bằng hữu này vì có quá khứ đau thương, nên
không muốn người khác biết đến lai lịch của mình. Chắc chắn người ấy
không phải gian tế, về điểm này Dương Phượng có thể đem toàn bộ tính
mạng của cả phủ thượng tướng quân ra để đảm bảo”.

Nghe vậy, Bắc Mạc vương yên tâm hơn vài phần, cười nói: “Dùng

người đích đáng là trách nhiệm của Đại vương, người này có đáng tin hay
không, ta nhìn qua sẽ biết ngay, ngươi cần gì phải đem tính mạng cả phủ
tướng quân ra để đảm bảo? Điều kiện thứ ba là gì?”.

Dương Phượng đáp: “Nếu Đại vương muốn người này hoá giải nguy

cơ cho Bắc Mạc thì phải hoàn toàn nghe theo người này, không được thay
đổi một ly”.

Điều này cũng có nghĩa là đem sự hưng thịnh và diệt vong của Bắc

Mạc đặt hoàn toàn vào tay người đó. Bắc Mạc vương không cười nữa, hồi
lâu mới lạnh lùng đáp: “Nếu người đó muốn có quân quyền của Bắc Mạc,
lẽ nào bản vương cũng phải giao toàn bộ binh tướng?”.

Không ngờ Dương Phượng lập tức trả lời: “Quân quyền chính là một

trong những yêu cầu. Dương Phượng xin Đại vương giao toàn bộ quân
quyền biên cương cho Sính Đình, tự Sính Đình sẽ có cách để Đông Lâm lui
quân”.

Sắc mặt Bắc Mạc vương đã thay đổi hoàn toàn, nhưng vẫn còn nể mặt

Tắc Doãn, cố cười nói: “Khẩu khí của người này cũng thực là ghê gớm.
Thống soái Đông Lâm là mãnh tướng Sở Bắc Tiệp tiễng tăm lẫy lừng,
Thượng tướng quân của Bắc Mạc còn không dám lơ là, đằng này…”. Bắc
Mạc vương bỗng giật mình, hỏi: “Là một nữ tử?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.