CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 251

Khoảnh khắc họ nhìn nhau toé lửa, Sính Đình như bị rút cạn máu

trong người. Trước mắt nàng bỗng trở nên mờ nhạt, tay chân mềm nhũn, cả
người run rẩy như sắp khuỵu xuống, may mà kịp vịn vào cột đá, nàng mới
có thể đứng vững.

Cúi đầu, không còn thấy quân địch đang vây hãm thành, giờ đây trong

mắt nàng chỉ tồn tại đôi mắt ấy, thâm trầm như hút lấy nàng, nóng bỏng
như thiêu đốt nàng.

Đôi môi nhợt nhạt cố nở nụ cười khổ sở. Hà tất phải cần đến thiên

binh vạn mã, chỉ riêng một ánh mắt, Sở Bắc Tiệp đã khiến nàng hồn xiêu
phách lạc. Nàng chỉ mong có thể nhìn rõ từng sợi tóc của chàng, nên không
ngăn nổi mình tiến lên hai bước.

“Tiểu thư cẩn thận!” Hàn Nhược ở lại hộ vệ gọi nàng từ phía sau.

Nàng bỗng sực tỉnh, bước chân kịp thời dừng lại bên tường thành cao

vài trượng, không chút che chắn.

“Tiểu thư?”

Sính Đình ngẩn ngơ quay lại, đúng rồi, nàng là chủ soái. Tương lai của

Kham Bố, tương lai của Bắc Mạc, và cả tương lai của Dương Phượng cùng
hài tử trong bụng đều phụ thuộc vào một ý nghĩ lúc này của nàng.

Đôi mắt u ám dần bình tĩnh lại, gót sen rời về thành lầu, Sính Đình

ngồi xuống trước cây đàn cổ đã được chuẩn bị sẵn.

Rửa tay, dâng hương, từng bước kỹ càng cẩn thận, Sính Đình thản

nhiên dặn dò: “Truyền lệnh, theo kế hoạch hành sự”.

“Rõ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.