CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 269

Thua rồi, nàng đã thua Sở Bắc Tiệp, binh bại như núi đổ.

Cuối cùng nàng vẫn thua.

Nàng mở to hai mắt, cả người như mê đi, được đám người liều chết

đưa lên ngựa. Một khuôn mặt nhuộm trong máu tươi và bụi đất lọt vào tầm
mắt nàng: “Tiểu thư! Không giữ được doanh trại rồi! Chạy mau! Chạy
mau!”.

Quân Đông Lâm điên cuồng như muốn nuốt chửng đối phương cùng

tiếng kêu gào thảm thiết của binh sĩ Bắc Mạc khi đứng trước cái chết đập
vào tai nàng, cuối cùng Sính Đình cũng đã tỉnh.

“Đi! Chạy! Chạy!”

Khắp bên tai là tiếng đuổi giết, máu tươi đỏ ối in hằn trong đôi mắt

đen của nàng. Đám cận vệ sau khi đưa được nàng lên ngựa, lại tức tốc quay
về vật lộn với quân địch đã xông vào trướng soái.

“A!”, lại một tiếng kêu thảm thiết.

Sính Đình quay đầu, đôi mắt kinh hoàng bắt gặp ánh mắt khiến người

ra ngừng thở.

Sở Bắc Tiệp cưỡi trên lưng ngựa bên ngoài doanh trại, uy phong lẫm

liệt, khí phách phi phàm, lạnh lùng nhìn chiến tích công phá doanh trại Bắc
Mạc.

Bắc Tiệp, chàng muốn giết thiếp?

Ánh mắt chạm nhau, tim Sính Đình như đã tan vỡ. Nàng chưa từng

biết trái tim có thể dễ dàng vỡ vụn thế này, câm lặng, tan chảy thành trăm
nghìn mảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.