CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 503

“Đừng đóng, gió thổi đầu sẽ nhẹ hơn.”

Túy Cúc vội cúi xuống, Sính Đình đã mở to đôi mắt trong, sáng lấp

lánh, không chút buồn ngủ nào.

“Đóng vào thôi, nhỡ lạnh không hay đâu.” Túy Cúc kiên quyết đóng

cửa, rồi quay lại ngồi bên giường, thò tay vào chăn, nắm lấy cổ tay thon
nhỏ của Sính Đình, giơ hai ngón tay bắt mạch, tĩnh tâm nghe ngóng một
hồi, cười bảo, “Không sao”.

Túy Cúc thu tay về, hạ giọng: “Túy Cúc đã nghe Mạc Nhiên kể. Thật

chẳng biết nên nói sao”.

Sính Đình nở nụ cười dịu dàng hỏi lại: “Lẽ nào cả ngươi cũng lo

Vương gia không về kịp?”.

Túy Cúc lặng lẽ nhìn Sính Đình.

Vốn theo sư phụ trị bệnh cứu người, gặp không ít quý nhân quan lại,

có giao tình với những thiên kim tiểu thư danh gia vọng tộc ở Đông Lâm,
cả những nương nương, phi tần ở trong cung, nhưng Túy Cúc chưa từng
gặp người nào như Bạch Sính Đình. Một người thông tuệ, khoáng đạt, kiêu
ngạo từ trong cốt cách. Vương phủ Kính An là nơi thế nào mà sinh ra một
Hà Hiệp phong lưu lỗi lạc, vác kiếm tiêu dao, nuôi dưỡng ra một nhân vật
như Bạch Sính Đình?

Thấy Túy Cúc im lặng không đáp, Sính Đình cũng lặng lẽ nhìn nàng

ấy.

Hai đôi mắt sáng lặng lẽ nhìn đối phương, như đang dò tâm xét ý, lại

như có điều gì suy nghĩ.

Hồng Tường bất chợt bước vào, thấy hai người ngây ra nhìn nhau, bèn

ngạc nhiên: “Hóa ra cô nương vẫn chưa ngủ, hại nô tỳ không dám làm ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.