CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 547

trên nền tuyết.

Hà Hiệp, Phò mã Hà Hiệp của Vân Thường.

Ánh mắt sáng ngời xuất thần của Sở Bắc Tiệp nhìn về hướng Vân

Thường.

Sính Đình đang ở đó.

Nàng bị dẫn đi Vân Thường, ít nhất trong một ngày rưỡi, nàng mới bị

đưa ra khỏi biên giới Đông Lâm.

Chỉ cần Sính Đình còn sống, dù nàng ở chân trời góc bể cũng gần

trong gang tấc.

“Vương gia!”, Thần Mâu vội vàng chạy từ trong biệt viện ra, bẩm báo,

“Kẻ địch có tên chưa chết. Mạt tướng vừa hỏi một tên có chức danh, hắn
nói chúng men theo núi Hoành Đoạn, vượt qua biên giới mà đến đây, chắc
sẽ về theo đường cũ. Chúng rất đông quân, tám ngàn binh mã”.

Đứng trước nguy nan, Sở Bắc Tiệp càng bình tĩnh. Chàng đã nhanh

chóng khôi phục lại sự trầm tĩnh khi lâm trận trên sa trường: “Hà Hiệp
không biết ta đã về đến biệt viện. Nếu lúc đến hắn chia thành các đoàn nhỏ
để đi, thì về cũng sẽ như thế, binh mã tập hợp ở biên giới Vân Thường”.

Tiếng vó ngựa rầm rập vang dội đất trời đã đến, cả những binh sĩ bị

rơi lại phía sau cũng đuổi theo tới nơi.

Không đợi họ xuống ngựa, Sở Bắc Tiệp đã rút kiếm chỉ thẳng lên trời,

cao giọng: “Các huynh đệ Đông Lâm, Vân Thường cướp đi Trấn Bắc
vương phi, các huynh đệ còn sức đuổi theo không?”.

Trấn Bắc vương phi?

Kẻ nào lại dám cướp đi nữ nhân Trấn Bắc vương thương yêu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.