CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 549

Tiếng vó ngựa xé toang nền tuyết, rền vang.

Gió lạnh cắt da cắt thịt, lại vô tình cứa lên vết thương trên mặt Sở Bắc

Tiệp, ánh mắt đầy quyết tâm.

Sính Đình, dù nơi chân trời góc bể, nếu có nàng, cũng sẽ gần trong

gang tấc.

Chỉ cần nàng vẫn ở đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.