CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 586

Nàng đi dạo trong vườn, đánh đàn, nói cười hay làm bất cứ việc gì… chỉ
mong hóa giải mọi nỗi niềm bất an của thiếu gia.

Có lúc Sính Đình khuyên một Hà Hiệp u sầu cầm kiếm, múa Kính An

kiếm pháp. Nàng thay sang bộ y phục có ống tay rộng, hòa theo ánh kiếm
của Hà Hiệp múa điệu Cửu thiên nhẹ nhàng uyển chuyển.

Thấu hiểu lòng nhau, Hà Hiệp rất đỗi thương yêu đóa hoa bên cạnh

luôn làm dịu lòng mình.

Nam nhân trong thiên hạ, mấy người có được phúc phận này.

Phúc phận ấy đã từng thuộc về Hà Hiệp.

Thấy ánh mắt Sính Đình nhìn về phía mình, Hà Hiệp kinh ngạc phát

hiện ra rằng, có được sự quan tâm của nàng thật quý giá, thực hài lòng biết
chừng nào.

Hóa ra sự quý giá ấy không phải ở tiếng đàn, giọng hát, không phải

bởi điệu múa lay động lòng người, hay vì nụ cười hấp dẫn, mà bởi cảm giác
an tâm khi ở bên nàng.

Hóa ra phúc phận trời cho đến một ngày cũng sẽ biến mất như đã định

sẵn.

Phúc phận đã từng của Hà Hiệp chẳng lẽ đời này kiếp này đã an bài

thuộc về Sở Bắc Tiệp, vương gia của địch quốc, Trấn Bắc vương đã dùng
kế tháo lui, khiêu khích Hà Túc động thủ với vương phủ Kính An, kẻ để lại
Ly hồn bảo kiếm khiến Sính Đình lìa hồn?

Bước chân lên bậc thềm có chút trì hoãn.

Bậc cổng trước mắt quá cao, đó là bậc cổng phủ phò mã của Hà Hiệp.

Dường như chỉ cần cao thêm chút nữa, nó có thể chắn trước cổng, khiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.