CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 727

“Được.” Quý Thường Thanh sửa lại quan phục, bước ra khỏi cửa

phòng.

Ông ta đi dọc con đường nhỏ trong phủ thừa tướng, vòng qua hậu

viên, tiến thẳng đến tiền sảnh. Trong lòng rộn rã, bước chân nặng nề cũng
trở nên nhẹ nhàng hơn. Đến bên hồ nước đang kết băng, Thừa tướng lại
nghe thấy điệu dài giọng quen thuộc của người truyền tin: “Báo! Việc quân
cấp báo! Báo!”. Giọng nói từ xa vọng lại, một người chạy như bay về phía
Thừa tướng.

Quý Thường Thanh chợt giật mình.

Đông Lâm đã rút quân, tiền tuyến còn việc gì cấp báo?

Không lẽ lại có biến?

“Các ngươi lui ra.” Quý Thường Thanh xua tay cho đám người hầu lui

ra.

Quay đầu lại, sứ giả truyền tin đã đến trước mặt ông ta.

“Báo! Việc quân cấp báo!”

Quý Thường Thanh dừng bước trên bậc thang của cây cầu nhỏ, hạ

giọng: “Có phải đã phát hiện ra đại quân Đông Lâm vờ rút không?”.

Sứ giả truyền tin từ trên lưng ngựa xuống, thở hổn hển, lắc đầu đáp:

“Bẩm, không phải, bỉ chức không đến từ tiền tuyến”.

“Hử?” Trong lòng Thừa tướng đỡ lo hơn, “Có việc quân gì?”.

“Bẩm Thừa tướng, những cửa khẩu tiếp giáp với Bắc Mạc gần đây

liên tục bị khiêu chiến.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.