CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 740

Đông Lâm vương yếu ớt xua tay, ánh mắt nhìn về phía Sở Tại Nhiên:

“Thừa tướng nói lại xem, Trấn Bắc vương làm sao?”.

“Bẩm Đại vương, Trấn Bắc vương rút binh rồi. Đại quân Đông Lâm

và Vân Thường không giao chiến”. Tuy mái tóc đã hoa râm, nhưng Sở Tại
Nhiên vẫn khỏe mạnh, lòng đầy nhiệt huyết.

“Ồ?” Đông Lâm vương như đang nghiền ngẫm từng lời Sở Tại Nhiên

nói, có lẽ nhất thời chưa tiếp nhận được tin bất ngờ này. Đôi mắt mờ dần vì
bệnh tật bỗng có thêm vài phần sinh khí, sáng hẳn lên, bàn tay Đông Lâm
vương đặt lên vai Vương hậu, cúi người về phía trước, giọng khẩn thiết:
“Quân báo đâu? Mau đưa quả nhân xem”.

Sở Tại Nhiên lập tức hai tay dâng lên quân báo.

Sợ Đông Lâm vương dốc hết sức lực, Vương hậu nhận lấy quân báo,

rồi mở ra, để Đông Lâm vương tựa vào gối đọc.

Đông Lâm vương xem đi xem lại quân báo mấy lần mới thở ra khoan

khoái, cảm thấy toàn thân dễ chịu, mọi mệt mỏi và buồn bực những ngày
qua bỗng chốc tiêu tan. Đông Lâm vương bảo Vương hậu gấp quân báo lại,
cười nói: “Quả nhân biết mà, vương đệ… Trong lòng vương đệ còn có đại
cục… Khụ khụ khụ…”. Đông Lâm vương ho liên tục không dứt.

Vương hậu vội vã xoa lưng giúp Đại vương lưu thông khí huyết, giọng

dịu dàng: “Đại vương phải chú ý giữ gìn sức khỏe. Trấn Bắc vương kịp
ghìm cương trước vực thẳm, chiến sự đã dừng, chỉ cần Đại vương hồi phục,
đó chính là phúc của bách tính Đông Lâm”.

Đông Lâm vương ho đến khổ sở, thở dốc, lại hỏi: “Đại quân đang ở

đâu?”.

“Đang trên đường trở về. Trấn Bắc vương hạ lệnh, quân trấn giữ ở các

cửa khẩu sau khi về đến biên cảnh Đông Lâm, lập tức trở về vị trí cũ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.