CÔ PHƯƠNG BẤT TỰ THƯỞNG - Trang 826

Vương hậu im lặng một lúc lâu.

Cuối cùng vẫn là một tiếng: “Vâng”.

Đông Lâm vương hít sâu một hơi. Mùa đông sắp qua, hương vị của

mùa xuân đang thấp thoáng trong không khí, lành lạnh, căng tràn lồng ngực
mãn nguyện của Đông Lâm vương.

Chắc chắn, chắc chắn thế.

Đông Lâm vương nhắm mắt.

Khóe môi khẽ nở nụ cười hạnh phúc.

Mấy ngày sau, thư của Nhược Hàn lại được chuyển đến sơn mạch

Tùng Sâm.

Tuyết trên đất bằng đã tan hết, cỏ non đâm chồi mạnh mẽ. Mùa xuân

vẫn chưa thực sự gõ cửa, nhưng trong lòng mọi người đã tràn ngập niềm
vui và hy vọng.

Lính truyền tin không chỉ mang tới những loại thảo dược thượng đẳng

Nhược Hàn đã tìm kiếm khắp nơi, mà còn mang theo cả lời thăm hỏi của
Bắc Mạc vương.

“Cây nhân sâm ngàn năm này là của Đại vương ban tặng.”

Tắc Doãn cảm kích nhận lấy, rồi hướng về phía vương cung xa xôi

hành lễ.

Vốn năm xưa cũng là lính dưới trướng Tắc Doãn, sau khi chuyển tin,

giao hết lễ vật, người truyền tin quan tâm hỏi: “Thượng tướng quân, bệnh
của phu nhân… có đỡ chút nào không?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.