Chương 16
………...*•♥•*………...
Trong ấn tượng của Diệp Phiên Nhiên, Tiêu Dương là chàng
nam sinh tuấn tú với biệt tài nhà ngôn ngữ trẻ tuổi, ánh mắt cậu
luôn ẩn chứa nét u buồn.
Sau khi quen thân với Tiêu Dương,ô mới biết nguồn gốc căn
nguyên vẻ u buồn của cậu. Cậu là đứa trẻ lớn lên ở nông thôn, học
trung học cơ sở năm ba ở trường làng, do cần cù, chịu khó, thành
tích thi đầu vào trung học đạt loại xuất sắc được trúng tuyển vào
trường trọng điểm Tam Trung. Nhưng cậu không quen lối sống nơi
thành thị, nhất là sự xuất sắc giỏi giang của những bạn học thành
phố, khiến cậu cảm thấy rất tự ti, cá tính cũng dần trở nên lập dị.
Với vốn hiểu biết cuộc sống hạn hẹp của Diệp Phiên Nhiên, cô
vốn dĩ chẳng tài nào tưởng tượng được cuộc sống của những đứa trẻ
dưới quê, không thể nào mường tượng được hàng ngày sau giờ học
cậu còn phải chăn trâu, gánh nước, gánh củi; đến vụ mùa, cậu còn
phải xuống ruộng cấy mạ, cắt lúa, trải qua những năm tháng tuổi
thơ đầy gian nan vất vả.
"Khi đó chắc là vất vả lắm nhỉ?" Cô hỏi đầy thận trọng, sợ làm
tổn thương lòng tự trọng của cậu.
Tiêu Dương ôn hòa đáp: "Cũng chẳng có gì vất vả lắm. Cậu
chắc là chưa từng về quê nên mới hỏi như vậy. Có nhiều điều thú vị
mà những đứa trẻ ở thành phố không thể nào ngờ được. Mùa hè bọn
mình ta sông bắt cá, mùa đông thì nướng khoai lang. Mình không