CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 146

Diệp Phiên Nhiên đứng trong đám đông, ánh mắt dõi theo

bóng hình ai đó trên sân, khó tránh khỏi cảm thấy ngượng ngập. Cô
không thể vỗ tay hô hào như những bạn nữ khác, cũng không thể
không chút ác cảm đứng bên ngoài sân tập cổ vũ động viên cậu.
Trong trường hợp này, cô nên khôn hồn rời khỏi nơi đây thì tốt hơn.

Cô kiếm cớ nói lời tạm biệt với Hạ Phương Phi rồi xoay người

bước ra ngoài sân bóng.

Sau lưng cô chợt vang lên tiếng thét, Diệp Phiên Nhiên quay

đầu lại theo phản xạ, cô liền cảm nhận một luồng gió lướt nhanh qua
mặt mình. "Binh" một tiếng, quả bóng nặng nề đập ngay vào mặt cô.

Ý thức của cô thoáng chốc bị cướp mất, trước mắt như nổ đom

đóm, mặt mũi đầy máu me, đầu óc quay cuồng rồi ngất đi.

Hạ Phương Phi đứng gần cô liền chạy ngay lại, đang định

khom người dìu cô đứng dậy thì trông thấy mặt mũi trắng bệch chạy
xộc đến.

"Dương Tịch, cậu cố ý hả?" Hạ Phương Phi chau mày nhìn cậu:

"Vì cậu yêu người ta bị từ chối nên thẹn quá hoá giận, yêu quá hoá
hận nên muốn ra tay độc thủ với Phiên Phiên chứ gì!"

Dương Tịch không phải loại người thích chia sẻ chuyện của

mình với người khác, dù là Trần Thần cũng chẳng biết trong thư
Diệp Phiên Nhiên đã viết gì, chẳng hề hay biết nỗi buồn và tủi thân
chất chứa tận đáy lòng cậu.

Nhưng không nói ra không có nghĩa rằng cậu không để tâm,

nỗi căm hận bất bình tích tụ đè nén một thời gian dài đã lên men

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.