CỚ SAO MÃI YÊU EM - Trang 220

đản, mang đến cho người ta cảm giác lạt mềm buộc chặt. Lại nói, khi
liên tưởng đến những việc xấu “lẳng lơ dụ dỗ trêu hoa ghẹo nguyệt”
của Diệp Phiên Nhiên, hắn không nhịn được, nói: “Người anh em,
đừng trách tớ gạt gáo nước lạnh vào cậu. Tớ cảm thấy Diệp Phiên
Nhiên cực kỳ không đơn giản, rất biết cách giở trò với đàn ông. Tiểu
tử như cậu chưa từng yêu đương, đừng thấy cô ta dáng vẻ thiếu nữ
thật thà trong sáng, cá tính hướng nội, không thích tán gẫu thì ngỡ
rằng mình gặp được thiên thần, hồ đồ mà đâm đầu vào. Trước kia
cậu không chấm Đồng Hinh Nguyệt chẳng phải vì chê cô ta quá kiêu
kỳ, quá đỏm dáng, quá lả lướt sao? Tớ nhắc nhở cậu một câu, Diệp
Phiên Nhiên cũng chẳng khá hơn cô ta là bao đâu!”

“Nếu như không phải vì nghĩ đến cậu là anh em của tớ thì

hôm nay tớ nhất định phải tẩn cậu một trận!” Dương Tịch nghe
Trần Thần bình phẩm như vậy về Diệp Phiên Nhiên, trong lòng cảm
thấy không thoải mái, có phần tức tối.

Trần Thần hiểu rằng Dương Tịch tình cảm nồng nàn, căn bản

không nghe lọt tai, hắn liền hậm hực lầm bầm: “Dù gì thì tớ chỉ nói
đến thế thôi, mơ màng chìm vào giấc ngủ.

Dương Tịch giờ đây đắm chìm trong cơn thác tình yêu, lời của

Trần Thần chẳng có tác dụng gì với cậu. Cậu một lòng mong chờ
đến trời sáng, mong mình có thể mau chóng gặp Diệp Phiên Nhiên.

Thực ra, Trần Thần đã hiểu lầm Diệp Phiên Nhiên. Sở dĩ vào

đại học cô mới đón nhận Dương Tịch nguyên nhân chủ yếu là vì cô
và Thẩm Vỹ đã chia tay. Ngoài ra, cô hiểu rõ cảm giác tự ti của vịt
con xấu xí nữa. Cô cảm thấy, hiện giờ cô đã có thể sánh vai đứng
cạnh Dương Tịch mà không cần phải ngước nhìn cậu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.